Tô Lam Quỳnh quay trở về bữa tiệc, vì ban nãy cảm xúc lên xuống kịch liệt, sắc mặt nàng hơi tái, hai bàn tay thấm ướt mồ hôi lạnh. Khi quay lại chỗ ngồi, Kính Hoa lấy khăn tay sạch đưa cho nàng. Tô Lam Quỳnh chậm rãi lau tay, không nghĩ tới cử chỉ này bị Trân phi nhìn thấy. 
Nàng ta hỏi, trong ý cười che giấu dao găm: "Tay của Di phi làm sao thế? Sao lại lau chùi liên tục, sẽ không phải là đụng phải thứ gì chứ?" 
Tâm trạng Tô Lam Quỳnh đang không tốt, cũng không muốn lá mặt lá trái với nàng ta, đáp thẳng: "Trân phi thật nhàn nhã, có thể quan sát tay bổn cung tỉ mỉ như vậy. Hay là hiện tại tất cả tay trong hậu cung đều do Trân phi quản lý, muốn làm gì cũng phải báo với ngươi một tiếng?" 
Một hơi châm chọc nàng ta bị Hoàng đế vắng vẻ vừa ám chỉ nàng ta hống hách ngang ngược, sắc mặt Trân phi biến thành màu gan heo. Toang định phát giận, nhưng nghĩ tới điều gì đó, nàng ta nén tính tình ngồi lại tại chỗ, chỉ hừ lạnh một câu: "Mồm mép của Di phi thật sắc bén!" 
Tô Lam Quỳnh đáp một câu quá khen, yên lặng ngồi ăn, nhưng tâm trí bay xa tận phương nào, cũng không để ý ánh mắt Hoàng đế vừa mới lướt qua người nàng. Ban nãy hắn để ý, sau khi Tô Lam Quỳnh ra ngoài, một lát sau Phó Thần Vân cũng tìm cớ rời đi, đến giờ vẫn chưa trở lại. 
Hắn không tin Tô Lam Quỳnh sẽ làm ra chuyện trái với phụ đức sau 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-giac-mo-thu/3493186/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.