🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Từng chữ Phó Thần Vân nói ra giống như sét đánh giáng xuống Ngự Thư Phòng, sắc mặt Hoàng đế tái mét, gầm lên một tiếng: "Phó Thần Vân, ngươi gan to bằng trời!"



Tất cả cung nữ và thái giám trong Ngự Thư Phòng đồng loạt quỳ xuống, đầu chạm sát xuống mặt đất, đều không hẹn mà cùng nhau cúi thấp đầu, sợ Hoàng đế trong cơn giận dữ sẽ chém luôn bọn họ. Phó Thần Vân cũng quỳ xuống, dập đầu: "Vi thần tội đáng muôn chết!"



Hoàng đế cười lạnh: "Ngươi cũng biết ngươi đáng chết?"



Phó Thần Vân ngẩng đầu, nhìn Hoàng đế đứng trên ngai cao, hắn chầm chậm gỡ kiếm ra, hai tay dâng lên: "Vi thần tự biết hôm nay đã đi quá giới hạn, chọc giận thánh thượng, không dám xin được Thánh thượng khai ân, chỉ cầu mong Thánh thượng rủ lòng thương, suy xét đề nghị của vi thần."



Ở Tuyên Ninh, võ tướng rất coi trọng kiếm, buông kiếm cũng giống như quan văn bỏ mũ cánh chuồn, tức là ý chỉ sẽ không làm tướng nữa, đề nghị này của Phó Thần Vân tương đương với việc từ quan.



Cơn phẫn nộ của Hoàng đế dần tan đi, nhìn thanh kiếm trước mắt, trong đầu thoáng qua một tia suy tư.



Có lẽ ban đầu hắn sẽ giận quá mất khôn mà trị tội Phó Thần Vân, nhưng với trực giác nhạy bén của bậc Đế vương, hắn nhận ra có hàm ý gì đó đằng sau những lời Phó Thần Vân nói. Dù sao hắn và Phó Thần Vân cũng là người quen biết nhau từ nhỏ, tình cảm không kém huynh muội Tô Tri Viễn chút nào, hắn vẫn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-giac-mo-thu/3487020/chuong-25.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.