Tửu lượng của Sơ Nhất không ổn nhưng cậu biết tửu lượng của Yến Hàng không tệ lắm, cho nên lúc Yến Hàng nói không dám gia nhập bữa nhậu của chú Yến và Thôi Dật, cậu đã chuẩn bị tâm lý rồi.
Nhưng vẫn không ngờ đến, hai người họ lại có thể uống nhiều rượu như thế, mấy chai Yến Hàng mua hết sạch mà hai người họ còn uống thêm một trận hồng trà lạnh.
Cuối cùng lúc hai người nằm trên sofa một đầu một cuối mà ngủ đã là sắp 3 giờ khuya rồi.
Nhìn một bàn và một sàn nhà hỗn loạn, linh hồn người ở nhiều năm ở trong người Sơ Nhất choáng đến mức có hơi không muốn động đậy.
"Kệ đi," Yến Hàng ngồi trên bệ cửa sổ tựa vào tường, chân lắc qua lắc lại, "Mai hãy dọn."
"....... Vẫn nên dọn, dọn dẹp chút," Sơ Nhất hơi do dự, đứng lên, "Lỡ nữa nữa đêm, đêm ai đi vệ, sinh ngã mất."
"Em thật là." Yến Hàng cười cười, nhảy khỏi bệ cửa sổ, "Được thôi, anh giúp em."
"Sao mà là anh, anh giúp em?" Sơ Nhất chậc một tiếng, "Này cũng có, có quy định đây là, việc của em đâu."
"Anh với em cùng nhau dọn," Yến Hàng nói, "Đúng chưa?"
"Ừm." Sơ Nhất gật đầu.
Cùng nhau này của Yến Hàng cũng chỉ là đi theo mấy bước, Sơ Nhất dọn xong một chồng đĩa thì hắn đặt lên phía trên một cái muỗng, Sơ Nhất cầm lên một chồng chén thì hắn sẽ đặt lên đó cái ly.
Chờ đến lúc dọn xong bắt đầu quét dọn thì hắn quay lại ngồi lên bệ cửa sổ, hoạt động "cùng nhau" coi như kết thúc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-dong-tien-xu/950362/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.