Hiệu lực của thuốc gây tê đã qua hoàn toàn, vết thương trên người bắt đầu đau. Yến Hàng đã xem như nhịn rất được, loại đau đớn này đối với hắn mà nói cũng không dữ dội lắm nhưng thời gian dài thì không chắc.
Hắn vẫn luôn cố gắng làm chính mình ngủ đi, điều chỉnh hô hấp, thở chậm nhẹ nhàng, làm theo nhịp điệu, nhưng trước sau cũng chỉ là mơ mồ một chút, không có cách nào thật sự đi vào giấc ngủ.
Mu bàn tay trái vẫn luôn châm kim, đối với người gần như chưa từng truyền nước như hắn mà nói, cũng có hơi đau khổ.
Từ mu bàn tay đến cánh tay đều đau nhức, còn run nữa, sẽ có chút không khống chế được mà hơi co rút.
Vốn dĩ hắn còn cảm thấy rất thú vị, Sơ Nhất nằm bò ở mép giường, tay hắn rụt lại một cái, Sơ Nhất sẽ duỗi tay nhẹ nhàng chạm vào đầu ngón tay hắn một cái, lại động, lại chạm, hắn có một loại cảm giác như đang câu cá vậy.
Lắc lắc mồi, một chú cá nhỏ ngốc nghếch đến chạm một cái rồi chạy đi.
Cho đến lúc cá cắn câu hắn mới phát hiện có gì đó không đúng nhưng cũng không dám manh động.
Chờ sau khi Sơ Nhất nhẹ tay nhẹ chân mà đi ra khỏi phòng, hắn mới thở dài khe khẽ, xoay đầu vẫn luôn nghiêng qua trở về, mỏi cổ.
Cái chạm cuối cùng kia, thứ chạm đến đầu ngón tay hắn không phải là ngón tay Sơ Nhất, chắc là....... Môi của cậu.
Tuy rằng chỉ là chạm nhẹ vào, nhưng cảm giác không giống vẫn rất rõ ràng.
Yến Hàng nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-dong-tien-xu/950313/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.