Sau vài giây chết đứng trước sự xuất hiện của tôi, anh ta cuống cuồng quay mặt vào trong kéo khóa quần.
"Bảo bối nhỏ" bên cạnh anh ta bản lĩnh hơn tôi tưởng.
Cô gái đó chỉ bất ngờ một lúc, rồi bình tĩnh kéo xuống chiếc váy hở bạo đã bị vén lên đến thắt lưng, trốn ra phía sau Hà Uy với ánh mắt đáng thương, hễ chỉ cần là đàn ông nhìn thấy bộ dạng yếu đuối đó, đều sẽ cam tâm tình nguyện dang hai tay ra che chở.
Anh ta quay lại nhìn tôi, áo sơ mi màu xanh da trời vẫn còn mở toang cúc. Nực cười ở chỗ chiếc áo mà anh ta đang mặc trên người là do chính tay tôi cẩn thận chọn lựa, tặng anh ta làm quà kỷ niệm nửa năm yêu nhau.
Tôi thầm cười cay đắng, quả thật giống như một trò hề.
"Phù Vân, sao em lại ở đây?"
Anh ta lắp bắp hỏi. Nhoài người đến định nắm lấy tay tôi nhưng bị tôi cự tuyệt, biểu cảm tội lỗi trên mặt anh ta khiến tôi thấy kinh tởm vô cùng.
Cơn phẫn nộ trong lòng kiềm nén một lúc lâu cuối cùng nó cũng bùng nổ, bằng tất cả sức lực có được tôi tát một cái đau điếng lên mặt Hà Uy, khóe môi anh ta rách thịt, chảy máu, đầu vẹo sang một bên.
Cô gái đó xót xa ôm mặt Hà Uy, nổi giận với tôi:
"Cô làm cái gì vậy chứ?"
Lập tức lột bỏ lớp mặt nạ hiền lành:
"Nếu đã bị cô phát hiện thì tôi cũng nói thẳng, Hà Uy không còn tình cảm với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-van-vuong/2729420/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.