Người quỳ trước mặt là một tỳ nữ thân hình nhỏ nhắn, dáng người quỳ thẳng tắp, gương mặt cương nghị.
Nhìn qua có vẻ không phải người nham hiểm nhưng Hoàng Uyển Như vẫn đề phòng. Qua một đời bị lừa gạt trước mặt, nàng cũng không muốn u mê mà bị lừa gạt lần nữa.
“Chủ nhân của nô tỳ từ nay là Công chúa, Tiêu Thanh công tử đã nói như vậy.” Tỳ nữ thẳng thắn nói.
“Tiêu Thanh? Công chúa nhà ta không quen ai tên Tiêu Thanh. Ngươi có ý đồ gì?” Thiên Thiên nhíu mày căng thẳng đáp.
Công chúa là thiên kim cành vàng lá ngọc, sao lại có thể quen biết phàm phu bên ngoài. Chuyện này đồn ra ngoài thì sẽ ra sao chứ?
“Thiên Thiên, em lui xuống.” Hoàng Uyển Như nhẹ nhàng nói.
“Nhưng… Công chúa…” Thiên Thiên lo sợ đây lại là âm mưu gì đó.
Trải qua vài lần bị người hãm hại, Công chúa đều không tổn hại gì, nhưng lòng Thiên Thiên sớm đã sinh ra bóng ma. Cảm thấy ai ai cũng muốn hãm hại Công chúa cả.
“Em yên tâm, ta biết nàng ta.” Hoàng Uyển Như biết Thiên Thiên là đang lo lắng cho mình.
“Vâng.” Thiên Thiên lui về phía sau.
Hoàng Uyển Như nhìn tỳ nữ kia, vẻ mặt cung kính, quy củ hành lễ, không hề mất đi tư thái hào sảng.
“Ngươi tên gì?” Hoàng Uyển Như lên tiếng hỏi.
“Nô tỳ chờ Công chúa đặt tên.” Tỳ nữ kia vẫn quỳ như cũ, vẻ mặt vô cùng chân thành.
“Trước đó ngươi là người của ai ta không quan tâm, nhưng nếu đã là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-trong-sinh-muon-duoc-yen-on/2683963/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.