Nhìn thấy mọi người đều nhằm vào Tiểu Thanh, Hoàng Uyển Như cũng suy nghĩ một chút.
Suy cho cùng kia cũng là một nô tỳ theo lệnh làm việc, cũng xem như một mạng người, nếu éo nàng ta quá… có khi nào?
Nhưng nhanh chóng Hoàng Uyển Như xua đi ý nghĩ này, nàng vẫn cảm thấy bản thân quá mức ngu ngốc.
Kiếp trước hay kiếp này cộng lại, nàng bị người khác hãm hại chưa đủ thảm sao?
Mà nguyên nhân cũng chính từ lòng thường người không đáng có này, nàng nghĩ ngược lại một chút. Nếu Công chúa như nàng lại khoan dung với kẻ có tâm hãm hại mình, chẳng phải như cầm rắn đằng đuôi.
Đầu rắn tự do hoạt động, cứ thể mà quay lại cắn tay nàng sao?
Chưa kể, Tiểu Thanh kia nếu có chỗ khó nói cũng có thể cầu cứu nàng mà, Công chúa vẫn có thể bảo vệ nàng ta cùng người nhà nàng ta một mạng.
Còn không phải là bị người ta lấy tiền tài, danh vọng làm mờ mắt mà đi hãm hại Công chúa sao?
“Lý ma ma, Tiêu Thanh mới vào không biết làm việc, người cố gắng ‘chỉ điểm’ một chút.” Hoàng Uyển Như nhấn mạnh chữ ‘chỉ điểm’.
Lý ma ma nghe ra ngụ ý của Công chúa, cười cười đáp ‘vâng’, sau đó cũng nhanh chóng lui ra ngoài sắp xếp.
Hoàng Uyển Như cả một buổi lăn lộn ở ngoài, cũng chưa thu được kết quả như ý, muốn nằm một chút.
“Thiên Thiên, Nhã Lý, hai ngươi ra ngoài đi, ta muốn nghỉ ngơi một chút.”
“Nói với trù phòng, ta muốn ăn trái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-trong-sinh-muon-duoc-yen-on/2683692/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.