🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

- Con đỉ nhỏ này, sao mày không cút theo mẹ mày luôn đi. Mày về đây hại tao chứ được cái gì tốt.

- Mày câm, bánh của con tao, mày muốn ăn về kêu thằng bố mày mua cho mày ăn...

Tiếng mẹ Lan...giọng bà chua ngoa đanh đá, trong đầu tôi cứ văng vẳng tiếng mắng chửi của bà...

Bà ta đáng sợ thật, đáng sợ thật!

- Tam Như, Tam Như...

Nghe tiếng gọi, tôi choàng người bật dậy, trước mắt Trình Ca vẫn nhìn tôi chăm chăm, anh trong có vẻ rất lo lắng.

- Như, sao vậy em?

Tôi lắc đầu, trên mặt chảy ra vài giọt nước mắt trong veo nóng ấm.

- Em không sao đâu.

Trình Ca thở dài, anh ôm lấy tôi, bàn tay to lớn vuốt tóc tôi, ép đầu tôi tựa vào lòng ngực anh, nỉ non:

- Sao lại hay gặp ác mộng thế hả Như?

Gặp ác mộng sao? Đúng thật, kể từ khi thoát khỏi Quỷ Môn Quan thì đêm nào tôi cũng gặp ác mộng. Có khi thấy mẹ Lan, có khi lại thấy mình bị ruột đuổi, có khi lại nhớ về hôm đó đỡ đạn cho Trần Luân..

Tôi vòng tay ôm lấy anh, trên tay vẫn còn kim tiêm truyền nước.

- Có thật là anh yêu em không, có thật không anh?

Trình Ca thoáng im lặng, một lát sau trên đỉnh đầu tôi vang lên tiếng cười nhẹ, giọng anh nhỏ nhẹ:

- Thật hay không sau này em sẽ rõ, Tam Như, Sói đã nói với em chuyện khi bé đúng không?

Tôi gật đầu, vẫn không nói gì. Trình Ca nâng tôi dậy, gương mặt anh đối diện với tôi, đẹp đến nỗi không tìm được khuyết

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-thuong/114787/chuong-13.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.