Giọng nói ấm áp, hơi thở thơm mùi bạc hà quanh quẩn bên người tôi, phút chốc tôi nghe tim mình gần như đập loạn nhịp...
- Trình Ca... tôi...
Hắn nhìn tôi, ánh mắt thâm trầm nhu tình đến khác lạ:
- Tam Như, tôi cảm thấy có chút khó chịu rồi?
Khó chịu sao? Tôi hốt hoảng, hắn ta là bị thương ở đâu hay sao?
- Trình Ca anh có sao không, bị thương ở đâu sao?
Tay chân tôi loạn cả lên, hắn lại không nói gì cứ gắt gao giữ tay tôi lại. Chưa kịp hỏi han đã bị hắn phũ môi xuống môi tôi, môi hắn nóng ấm, từng cái nút môi như khiến cả người tôi tê dại. Tôi không biết hắn vì sao lại như thế, cứ mỗi lần gặp nhau là mỗi lần day dưa không dứt. Trước kia giữa tôi và hắn làm gì có những chuyện như thế này, hay là...
Cố kìm nén suy nghĩ trong đầu mình, Trình Ca vẫn còn hôn tôi, tôi không ghét bỏ hắn, vung tay ôm lấy cổ hắn, cứ thế mà đong đưa đến khi tôi cảm thấy thở không thông nữa hắn mới dừng lại.
- Tam Như cô về đi.
Tôi ngạc nhiên:
- Về đâu, tôi đang làm nhiệm vụ mà?
Trình Ca ánh mắt mờ mịt, hắn khẽ vuốt tóc tôi:
- Nhiệm vụ lần này không cần cô làm nữa, cô về đi, cô muốn bao nhiêu cái bảo đảm tôi sẽ cho cô bấy nhiêu cái.
Tôi thật sự ngơ ngác, hắn nói cái gì khiến tôi không thể hiểu nổi.
- Nhưng mà....tại sao chứ, tôi đang làm rất tốt mà.
Trình Ca nhìn tôi, hắn không trả lời, mãi một lát sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-thuong/114786/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.