Cố Tử Lâm cau mày nhìn chằm chằm Hàn Thiên Minh, hắn gắng giọng hỏi:
"Chồng tương lai sao? Anh nói vậy là ý gì?"
"Ý trên mặt chữ đấy Cố Tổng à." Hàn Thiên Minh mỉm cười bí hiểm với hắn rồi anh cùng Trần Lập đi vào trong bữa tiệc. Lúc đi ngang qua người hắn, Hàn Thiên Minh nhẹ nhàng vỗ vai hắn, thì thầm:
"Nhớ đừng về sớm quá nha Cố Tổng, có kịch hay chờ anh ở sau đấy." Nói rồi anh đi vào trong.
Gương mặt của Cố Tử Lâm lúc này không thể dùng từ khó chịu để hình dung nữa rồi. Ngay bây giờ đây hắn muốn xé nát gương mặt tự cao tự đại của Hàn Thiên Minh. "Hắn ta có gì mà lại dám cao ngạo như vậy chứ?"
---
Trong sảnh.
Trần Lập khều tay Hàn Thiên Minh, vẻ mặt cợt nhả.
"Cậu không sợ cậu ta sẽ gây khó dễ sao?"
Hàn Thiên Minh đưa mắt xung quanh để tìm Gia Nhi nhưng vẫn không quên trả lời câu hỏi của Trần Lập.
"Sau hôm nay thì hắn gây khó dễ cho tôi kiểu gì? Cậu đúng là không biết nắm bắt tình hình gì cả."
"Cậu với Lưu Trình ấy, hai người cậu quá tự tin rồi. Các cậu không sợ sẽ có sai sót sao?"
"Tuyệt đối không thể. Cậu biết đó, nguồn tin tức của chúng tôi rất đáng tin cậy. Cậu biết mà, đúng không?" Anh tỏ vẻ bí hiểm nhìn Trần Lập.
Vậy nhưng Trần Lập lại liếc nhìn khinh thường.
"Làm như tôi không biết vậy. Tôi chỉ sợ sau việc này thì cậu ấy cũng sẽ bị liên lụy thôi."
"Biết là thế. Nhưng khuyên nghỉ việc cậu ấy lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-sung-ninh/239359/chuong-11.html