Sáng sớm hôm nay Cố Tử Lâm lại đến nhà Gia Nhi. Hắn muốn thân thiết với cô hơn, muốn đưa mối quan hệ của hai người trở về như ngày xưa. Nhưng vừa đến nơi thì đã thấy cô cùng người đàn ông khác đi ra ngoài. Hắn nghi ngờ nhìn theo hướng hai người họ rời đi, thầm nghĩ:
“Là Hàn Thiên Minh sao?”
Nhưng rồi hắn lại nhanh chóng dập tắt ý nghĩ này. Tuyệt đối không có khả năng. Làm sao Lưu Gia Nhi đó có thể quen biết Hàn Thiên Minh được chứ?
“Với loại người như cô ta sao? Tuyệt đối không thể.”
Lúc nhìn thấy cảnh đó hắn vô cùng tức giận nhưng cũng có khinh bỉ. Hắn tức giận vì Lưu Gia Nhi không quan tâm đến hắn nhưng lại thân thiết với một người đàn ông khác. Nhưng hắn cũng cảm thấy khinh thường cô vì hắn nghĩ rằng cô là một người con gái dễ dãi, lẳng lơ, vừa rời xa hắn thì đã qua lại cùng một người đàn ông khác. Không hiểu vì sao, nhưng trong lòng Cố Tử Lâm lại cảm thấy rất khó chịu. Có lẽ hắn xem Lưu Gia Nhi như người của hắn, là vật sở hữu của hắn nên trong lòng khó chịu vì đồ của mình bị cướp mất mà thôi. Hắn đã nghĩ như thế.
Cố Tử Lâm rút điện thoại ra, gọi cho trợ lí của mình.
"Mau cho người theo dõi Lưu Gia Nhi đi."
"Vâng."
Nếu như cứ theo dõi như thế này thì Cố Tử Lâm không tin hắn không thể tìm ra được tên đàn ông đã đi cùng Lưu Gia Nhi lúc nãy, và còn có cả hai tên đàn ông trước nữa.
-------
(Truyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-sung-ninh/239354/chuong-6.html