Một tháng sau đó, Bạc Quý cũng đã bình phục và được xuất viện. Ba mẹ anh cũng ở lại đây chơi một khoảng thời gian.
Tuy ba mẹ Bạc Quý đã dọn vào ở chung trong biệt thự Bạc Gia nhưng Thanh
Nhi cũng không có dọn về nhà mình. Lúc đầu cô cũng có ý định sẽ dọn về nhưng bị bà Lam Cẩm cản lại. Với lí do trước sau gì cô cũng sẽ ở đây nên cứ ở luôn từ bây giờ cho quen.
Ba mẹ Thanh Nhi cũng không có ý kiến gì bởi vì họ rất vừa ý người con rể Bạc Quý này. Họ còn muốn cô nhanh chóng gã cho anh để còn có cháu mà ẵm bồng nữa là.
Và với sự mong đợi của mọi người, hằng đêm Bạc Quý đều đem cô ra cày cuốc đến tận sáng mới tha cho cô. Báo hại cô lúc nào cũng trong trạng thái buồn ngủ mà đến trường. Hì hục suốt một tháng cuối cùng cũng có thể đơm hoa kết trái rồi.
Thanh Nhi ngồi trong nhà vệ sinh mà hồi hộp nhìn que thử thai hiện lên hai vạch. Cô vừa mừng cũng vừa lo, bởi vì mấy ngày nữa là cô làm lễ tốt nghiệp rồi. Cô dự định sẽ giấu Bạc Quý thêm vài ngày nữa, đợi đến khi cô tốt nghiệp rồi chúc mừng luôn coi như là song hỷ lâm môn.
Lúc đi ra ngoài cô nhìn xung quanh căn phòng, chắc chắn là Bạc Quý không có ở đây cô mới đi ra rồi lặng lẽ giấu que thử thai ở ngăn kéo cuối cùng ở tủ đầu giường.
Nhưng người tính không bằng trời tính, đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-mot-kiep/3675805/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.