Biết tình thế đã có phần bất lợi cho mình, Giang Thành nhanh chóng buông cổ Thanh Nhi ra rồi nhanh chóng cầm con dao lên trực tiếp dùng Thanh Nhi làm con tin.
Giữa đám người đang bao vây Giang Thành liền xuất hiện một bóng người quen thuộc không ai khác chính là Bạc Quý, trên tay anh còn cầm cây súng tự chế do tổ chức mới phát minh ra còn chưa có dịp dùng thử.
“ Thả cô ấy ra” Bạc Quý một thân đằng đằng sát khí đứng đối diện Giang
Thành.
Anh chính là không cho Giang Thành cơ hội để bàn bạc.
“ Người đang ở trong tay tôi, Bạc tổng nên khách sáo một tí thì hơn ” Giang
Thành dí con dao sát vào cổ của Thanh Nhi.
Do da của cô rất trắng và mỏng nên cái va nhẹ của cây dao vừa rồi đã làm cổ cô bị cứa một đường máu bắt đầu chảy xuống.
Bạc Quý nhìn thấy cảnh này thì đau lòng vô cùng, tim anh cũng đập nhanh liên hồi. Đành nhượng bộ Giang Thành một chút, anh không muốn Thanh Nhi bị tổn thương thêm nữa.
“ Cậu muốn gì nói đi?
“ Quả nhiên Bạc tổng rất hiểu lòng người, đúng là thương nhân có khác
“ Tôi không muốn gì nhiều, tôi chỉ cần 100 tỷ và một chiếc tàu ở bến cảng Nam Vân để có thể thoát thân.
“ Không biết Bạc tổng có đáp ứng được không? ” Giang Thành cười đầy gian manh, chỉ cần lấy được tiền và thoát khỏi đây thì anh ta nửa đời sau sẽ sống trong nhung lụa mà không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-mot-kiep/3675544/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.