Hơn mười năm qua, vào những thời điểm khác nhau, tất cả những lời chân thành mà anh viết ra đều xuất hiện trước mặt Doãn Nguyệt Khuê, khiến trái tim cô rung động. Cô lau đi những giọt nước mắt đã tràn trên khuôn mặt không biết từ lúc nào, cất những bức tranh đó đi, đặt chúng vào chiếc tủ, rồi bước ra khỏi phòng làm việc.
Trong bếp, bữa sáng đã nguội lạnh, có sữa đậu nành, trứng luộc, bánh bao và bánh mì kẹp.
"Chồng, anh tìm được việc chưa?"Cô xem giờ, vừa ăn sáng vừa gửi tin nhắn cho anh
"Tìm được rồi bà xã. Lát nữa anh về, ngoan."Anh trả lời lại tin nhắn trong vài giây.
"Em đi ra ngoài một lát, Hạ Linh gửi cho em rất nhiều tin nhắn, đại khái là lo lắng cho em, chiều em đi gặp ông ngoại, buổi tối em sẽ trở về."
"Bà xã, tối hôm qua em mệt mỏi ngủ không ngon, bạn em gọi điện đến vì không tiện nên anh mới chuyển về chế độ im lặng.”
"Em hiểu rồi, đầu gỗ, ngoan."
Cô có thể tưởng tượng rằng anh lo lắng rằng bạn của cô sẽ trách cô vì đã cúp máy quá nhiều.
"Chồng ơi, đời này anh đừng có ý nghĩ bỏ rơi em, em không cho phép. Em rất yêu anh, rất yêu anh. Tình yêu vượt quá sức tưởng tượng của anh, em cũng có thể làm được. Lục Minh Phong, em rất may mắn, bởi vì ạnh đã trở thành chồng hợp pháp của em, em sẽ sủng anh đến cuối đời."
"Tuân mệnh, bà xã."
Trong một nhà kho đổ nát, Lục Minh Phong nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-mot-kiep-yeu-em/2907867/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.