Phía sau khách sạn này thật yên tĩnh, khác hẳn với bầu không khí ồn ào náo nhiệt bên trong kia.
Mùi hương của loài hoa cúc trắng lan toả cả một vùng nơi cô đang đứng, cảm giác đúng là dễ chịu.
Từ phía sau, giọng nói khàn lạnh có chút mềm mỏng vang đến gọi cô.
"Tôn tiểu thư..."
Lâm Uy Nạp từ bước nhẹ nhàng đi đến, vẻ mặt điển trai khẽ cười chào một cách thân thiện làm người khác cảm giác an toàn không mấy lo sợ.
Tôn Mịch khẽ cuối mặt chào đáp lại, giọng nói có lúc lạnh lùng có lúc dịu dàng này thật quen thuộc có lẻ là giống với Âu Trấn Phàm chăng ?
"Chào anh.."
"Tôi có làm phiền cô không.."
"À..không.."
Lâm Uy Nạp đi đến đứng đối diện với cô, cái trường hợp gì thế này nhỉ. Tự nhiên ở đâu lại xuất hiện thêm một người đàn ông lạ lẫm này nhỉ, cô cười nhưng hơi gượng một chút.
"Tôi là Lâm Uy Nạp...tôi có thể làm quen với cô chứ tiểu thư ?"
"Tôi..."
"Đương nhiên là không"
Cái giọng điệu kiêu ngạo lạnh lùng quen thuộc không biết từ đâu và đến từ lúc nào, Âu Trấn Phàm thậm chí còn không cho Lâm Uy Nạp cơ hội tiếp xúc với Tôn Mịch, có vẻ như hắn không đơn thuần xem cô là một tình nhân...
Hai tay của Lâm Uy Nạp siết chặt lại, thật sự muốn đấm vào mặt cái tên Âu Trấn Phàm đáng ghét này mà.
Âu Trấn Phàm nét mặt lạnh tanh, ngang nhiên đi lại cố ý ôm lấy cô cưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-mot-kiep-vi-em/2797402/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.