Cả hai người cứ quấn lấy nhau giống như một cặp vợ chồng trẻ mới cưới vậy. Âu Trấn Phàm nhẹ nhàng lấy một túi giấy từ trong tủ đưa ra cho cô xem, còn cả một bộ trang sức đá quý số lượng có hạng với cái giá đắc đỏ mà người như cô không nghĩ sẽ chạm đến.
"Là gì vậy.."
Tôn Mịch hơi ngạc nhiên nhìn hắn hỏi, Âu Trấn Phàm khẽ ôm lấy cô giọng nói dịu dàng cưng chiều.
"Gần đến sinh nhật của chị anh..anh không muốn em phải thua kém bất kì ai nên đã đặc biệt chuẩn bị những món này..em thử xem nào"
"Nhưng chỗ này đắt lắm đấy"
"Với anh thì không có gì đắt giá hơn em cả..đi thử xem bộ váy này cho anh xem"
Năm phút sau, Tôn Mịch chậm rãi đi ra cùng với bộ váy suông sang trọng màu vàng kim, kiểu dáng thiết kế đơn giản nhưng lại thanh lịch và thoải mái.
Âu Trấn Phàm quả nhiên càng ngày càng say mê cô không thể buông rời, chỉ có thể cười tự hào ôm lấy cô nhẹ nhàng nói.
"Em thật đẹp..."
"Thật sao ?"
"Thật..thật lòng đấy"
Ở một nơi khác, lúc này Hoắc Đại Yên tay khẽ run run cầm tấm ảnh của Tôn Mịch mà sắc mặt không thể diễn tả nổi. Ông ta đang cảm thấy vui mừng nhưng cũng lo lắng một chuyện gì đó, tờ giấy xét nghiệm DNA đích thật chứng minh Tôn Mịch là con gái của Hoắc Đại Yên và Tư Diệp Nhi.
Nhà họ Tư cũng thay nhau tìm kiếm con gái và cháu gái của mình trong suốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-mot-kiep-vi-em/2797390/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.