MỘT BUỔI SÁNG ĐẸP TRỜI.
Cả gia đình Âu Trấn Phàm quyết định cùng nhau đi du lịch ở biển.
Hoắc Mịch Nhi nhìn qua nhìn lại không biết phải lựa chọn bộ đồ bơi nào cho hợp, đúng lúc Âu Trấn Phàm từ bên ngoài đi vào.
"Anh à..xem giúp em bộ nào đẹp hơn"
Âu Trấn Phàm ôm lấy cô, đôi môi khẽ kề sát tai cô ma mị nói nhỏ.
"Với anh thì..em không mặc gì là đẹp nhất"
"A..đồ biến thái.."
Buổi trưa, cả nhà nằm nghỉ mát trông thật thoải mái an nhàn làm sao. Cảm giác này thật sự cả hai người có nằm mơ cũng chưa từng nghĩ đến, cuộc sống đôi khi chỉ cần hạnh phúc thế này thôi là đủ.
Tiểu Hàn đột nhiên nhìn qua phía kia, một cô bé mái tóc màu nâu sáng cùng đôi mắt to tròn dường như đã lấy cắp trái tim bé bỏng của nhóc con mất rồi.
"Anh hai..nhìn chằm chằm vào con gái là mất lịch sự lắm đấy"
"Làm..làm gì có..đừng có nói bậy"
Tiểu Ly cười quỷ kế, khiến cho Tiểu Hàn đỏ mặt quay lại ăn một lượt hết một miếng dưa rồi nhanh chóng đi rửa tay vào phòng nghỉ trước.
Lúc này, từ xa bỗng có tiếng gọi lớn làm mọi người đều giật mình quay lại nhìn.
"Chị Mịch.."
Là Hạ Ly Tâm..nhưng xem ra cô nàng này không đi một mình, Bắc Thiếu Hàm đi cạnh nhìn cô chạy mà không khỏi lo lắng chạy theo sợ cô ngã.
Hoắc Mịch Nhi: "Ly Tâm..lâu quá mới gặp em"
Âu Trấn Phàm: "Thiếu Hàm, cậu cũng ở đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-mot-kiep-vi-em/2797364/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.