Tiệc tối thật long trọng.Thậm chí có tin đồn, ứng viên sáng giá nhất trong cuộc tổng tuyển cử lần này cũng tham dự.
Chủ nhân Khăn An Cư tặng cho khách mời những món quà đã được chuẩn bị rất kĩ càng.
Điều may mắn nhất là bọn họ đã đưa đến cho hắn những thuốc trị thương tốt nhất.
Vết thương của hắn được rửa qua sạch sẽ, sau đó cẩn thận bôi thuốc. Nam Bắc thấy người tộc Khăn An Cư đưa thuốc cho cô thì có chút xấu hổ, có phải vì biểu hiện của Trình Mục Dương với cô rất rõ ràng, bởi thế mới cho họ ngầm hiểu quan hệ của hai người?
Vết thương trên lưng trải qua nhiều lần kịch liệt chiến đấu, băng vải bị lệch đi, tốc độ hồi phục rất chậm. Hơn nữa khi chạy trốn trên con đường đầy cá mập, nước biển bắn vào không ít, khi nãy lại muốn cô trong bồn tắm, vết thương này chắc chắn sẽ để lại sẹo thôi.
Nam Bắc thay hắn cẩn thận dùng băng gạc quấn vào vết thương.
Tay cô từ sau lưng hắn chậm rãi vòng ra phía trước rồi lại vòng về sau lưng: “Vừa rồi bác sĩ khám cho anh có dặn không được để vết thương chạm nước hay không?”
Hắn thực bình thản gật đầu.
Cô bất đắc dĩ cười, giúp hắn mặc áo sơ mi, lúc này Nam Bắc vẫn mặc nội y cũ của mình.
Trình Mục Dương lấy một lễ phục từ trên giá đồ lại, kiên nhẫn giúp Nam Bắc mặc vào, thậm chí còn không cho phép cô nhúng tay.
Sau khi mang vòng cổ, hắn mới xoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-mot-kiep-tron-doi-tron-kiep/2518832/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.