Thấy cô có vẻ không vui, Lục Thẩm Quân lái xe trở cô đến trung tâm thương mại sầm uất nhất thành phố. Diệp Ly Lạc vốn chẳng muốn đi đâu nhưng vẫn là không cưỡng lại được sự tò mò. Từ khi đến thế giới này cô lần đầu tiên được trải nghiệm cảm giác đi mua đồ ở trung tâm thương mại.
Giống như là đứa trẻ con, nhìn thấy cái gì lạ thì mắt lại sáng lên, cô đều bỏ vào giỏ hàng.
Lục Thẩm Quân nhìn mấy cái thứ linh tinh mà cô chọn không khỏi giật giật khóe miệng. Cô mua lắm vậy làm gì chứ? Anh không tiếc tiền chỉ là cảm thấy người phụ nữ này thật khác lạ so với những người mà anh từng gặp gỡ.
Mua đồ làm Diệp Ly Lạc vui vẻ đến nỗi cơn giận vừa rồi cũng bị cô gạt ra phía sau. Dù sao anh ta qua lại với ai cũng chẳng liên quan đến cô, chỉ cần đừng phế cái chức Lục thiếu phu nhân này của cô là được.
Lục Thẩm Quân không chọn thứ gì mà chỉ đi theo phía sau cô thỉnh thoảng góp ý một chút còn lại toàn bộ sự tập trung đều đặt lên người cô gái nhỏ. Không hiểu sao lúc này đây anh rất thích việc nhìn ngắm cô, nhìn vẻ mặt tươi cười, phấn khởi của cô. So với trước đây, cô thay đổi nhiều nhưng sự thay đổi này dường như rất tốt.
Dáng người đàn ông cao ráo, vóc dáng chuẩn, khuôn mặt ngũ quan tinh tế, ánh mắt lạnh lùng. Thiếu nữ trẻ trung, dáng người mảnh mai, khuôn mặt xinh đẹp. Hai người đứng với nhau thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-mot-kiep-chi-thuong-mot-nguoi/2713014/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.