Diệp Ly Lạc từ từ ngẩng đầu lên. Thật không để ý hóa ra nay giờ thím Trần đều đúng bên cạnh cô. Thím Trần đứng ở đó lặng lẽ thu vào mắt tất cả, lại không nói một lời nào ngăn cản khiến lòng cô lạnh giá.
"Thím Trần, vì sao? Thẩm Quân và cháu coi thím như người nhà đối xử vì sao thím lại giúp đỡ Diệp Di Nguyệt bắt cháu."
Sắc mặt thím Trần đã trắng bệch dọa người, nước mắt vòng quanh nhưng thím ấy nhìn cô rồi quay sang nhìn Diệp Di Nguyệt cuối cùng im lặng không nói gì.
Diệp Ly Lạc mím môi, trong mắt cô còn lại chỉ là thất vọng với thím Trần. Cô không biết Diệp Di Nguyệt đã làm cách gì để thím Trần làm việc cho mình, nhưng nếu thím ấy đã hại cô lúc này còn chọn cách im lặng vậy coi như tình nghĩa thời gian qua đều không còn. Quả thật có đôi khi ông trời lại trêu ngươi con người như vậy đấy. Cô có chết cũng không ngờ người hạ lệnh giết chết mình là Tam ca, hạ mê dược mình lại là thím Trấn, những người mà cô luôn hết lòng tin tưởng nhưng lại luôn biết cách khiến cô thất vọng tột cùng.
"Đứa cháu trai của bà ta đang ở trong tay tôi, cô nghĩ bà ta sẽ chọn không phản bội cô hay là nghe sai khiến của tôi."
Diệp Di Nguyệt cười lạnh, đáy lòng Diệp Ly Lạc phát run từng đợt. Cô tuy ngang ngược tùy hứng nhưng lại chưa từng làm ra loại chuyện độc ác bắt cóc trẻ con để uy hiếp người khác như vậy. Diệp Di Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-mot-kiep-chi-thuong-mot-nguoi/2712877/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.