"Sẽ không, thực sự." Dường như cảm nhận được nỗi sợ của Diệp Ly Lạc, bàn tay Lục Thẩm Quân ôm cô tăng thêm sức lực, giọng nói ôn nhu đến cực điểm khiến người ta không tự chủ được mà hoàn toàn tin tưởng. "Cả đời này người anh thương duy nhất chỉ mình em. Cho dù có ra sao, điều đó vẫn không hề thay đổi."
Có được lời bảo đảm từ Lục Thẩm Quân, Diệp Ly Lạc mới an tâm nhắm mắt ngủ. Cô gối đầu lên chân anh, tay cũng cầm chặt lấy bàn tay anh không buông, cô giống như một đứa trẻ một mực cứng đầu không chịu rời xa thứ mình thích.
Người khác nói cô yếu đuối cũng được, nói cô bị tình yêu che mờ mắt cũng được, con người cô chính là như vậy. Mẫu hậu thường nói rằng, bà không muốn cô giống như bà đặt tình cảm lên trước lí trí nhưng cô là con gái bà, có lẽ điểm này được di truyền từ bà là không hề thay đổi. Dù người khác nghĩ gì, nói gì cô vẫn có thể tự tin tuyên bố rằng "Diệp Ly Lạc không thể sống thiếu Lục Thẩm Quân."
Vân Vi nhìn thấy con trai mình đang vỗ về con dâu cuối cùng quyết định không làm phiền nữa mà đóng cửa lại. Khi bà nhận được tin tức chạy đến đã thấy Lục Thẩm Quân một mực ngồi bên giường Diệp Ly Lạc không chịu rời đi. Bà kì thực rất lo lắng con dâu nhưng dù sao bây giờ đã có con trai bên cạnh tâm tình bà cũng buông xuống ít nhiều.
Chuyện Diệp Di Nguyệt bắt cóc Diệp Ly Lạc bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-mot-kiep-chi-thuong-mot-nguoi/2712874/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.