Bùi Nguyên Tu nói lời từ biệt với thái sư và hai đệ đệ, đang muốn rời đi, bước chân có chút trì trệ, rốt cuộc vẫn quay đầu nhìn ta. Ta tựa hồ biết y sẽ nói gì, không đợi y mở miệng, liền nhẹ nhàng gật đầu cái.
Y cũng hiểu ý, gật đầu, lập tức xoay người ôm Nam Cung Ly Châu rời đi.
Để lại mấy người hai mặt nhìn nhau, không khí vẫn căng thẳng như trước, Hoàng Thiên Bá quan tâm nói với ta: "Ngươi vẫn là nhanh chóng đi tìm người xem thương thế cho mình đi, ta đi trước."
Dứt lời, hắn liền muốn xoay người rời đi, Bùi Nguyên Sâm vẫn luôn đứng một chỗ nhìn hắn lúc này đi tới, dường như muốn giữ hắn lại, nhưng chưa kịp lên tiếng, một thân ảnh cao lớn cường tráng đã chắn trước mặt, ngăn cản hắn: "Còn muốn chạy!"
Người nói chuyện là Thường Khánh, Hoàng Thiên Bá nhìn gã, lạnh giọng: "Ngươi có ý gì?"
Thường thái sư ở phía sau lên tiếng: "Vị tráng sĩ này thân thủ bất phàm, vừa rồi ra tay cứu các vị điện hạ, lão phu vốn nên ban thưởng, chỉ là điều lão phu muốn biết hơn chính là tại sao ngươi lại xuất hiện trong gánh hát?"
Hoàng Thiên Bá khẽ cười, quay đầu nhìn ông ta, nói: "Bởi vì tại hạ phát hiện có thích khách lẻn vào thái sư phủ, vì bảo vệ Thanh Anh cô nương, cho nên mới diễn một vở kichj."
"Vậy sao? Ngươi chỉ vì bảo vệ một thị nữ nhỏ bé?"
"Thái sư, thị nữ cũng là người, sinh mệnh của nàng không hề thấp kém hơn bất kỳ ai!"
Hắn bình tĩnh đối đáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-khuynh-thanh-phi-tan-bi-vut-bo-o-lanh-cung/1132160/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.