Ta mặc bộ quần áo rộng rãi kia, vội vã đi về phòng của hạ nhân, nhưng vừa vặn đi đến chỗ hành lang hẹp dài, liền nhìn thấy Triệu ma ma mang theo hai cung nữ, đi về phía ta.
Đi đến trước mặt ta, bà ta liếc mắt đánh giá ta trên dưới một cái, trên mặt lộ ra tươi cười ái muội: ‘’Cô nương Thanh Anh, sớm, phu nhân Ánh Tuyết muốn ngươi lập tức đến Lạc Mai Trai.’’
Diêu Ánh Tuyết?
Trong lòng ta kinh ngạc, hỏi: ‘’Phu nhân, tìm ta có chuyện gì?’’
‘’Chuyện này, lão nô cũng không biết.’’
Trong lòng dâng lên bất an, chỉ sợ là vì chuyện đêm qua, ta cúi đầu nhìn dáng vẻ của mình, miễn cưỡng nói: ‘’Để ta về phòng thay một bộ quần áo được không?’’
‘’Phu nhân Ánh Tuyết muốn ngươi đi qua ngay lập tức, cô nương Thanh Anh, ngươi đừng làm khó dễ chúng ta.’’
Nói xong, Triệu ma ma liếc mắt ra hiệu cho hai cung nữ ở phía sau, hai người bọn họ lập tức kẹp ta ở giữa, ta cũng biết rõ chỉ sợ là tránh không được, chỉ có thể đi theo bọn họ đến Lạc Mai Trai.
Sau khi đi đến cửa lớn, chỉ thấy Diêu Ánh Tuyết ngồi bên cạnh bàn, sắc mặt xanh mét, mà ta liếc thấy túi bạc đặt trên bàn, đúng là lúc trước nàng muốn ta đưa cho Lưu công công, nhưng được ta âm thầm giữ lại.
Nàng đến phòng của ta? Sắc mặt của ta tự nhiên trắng bệch ra.
‘’Phu nhân, mang Nhạc Thanh Anh tới rồi.’’
Triệu ma ma vừa dứt lời, Diêu Ánh Tuyết liền ngẩng đầu lên, lúc nàng vừa thấy ta, trong mắng liền tóe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-khuynh-thanh-phi-tan-bi-vut-bo-o-lanh-cung/1131950/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.