Ta ngẩng đầu nhìn vài người bọn họ, trên mặt đều là vẻ xem kịch vui, dùng ánh mắt khinh thường nhìn ta.
Ta nhẹ nhàng nói: ‘’Phu nhân bị cảm không được khỏe, cho nên vẫn nghỉ ngơi ở trong phòng, không hề ra ngoài.’’
‘’Bị cảm không khỏe?’’ Người tên là Lục Hà ở bên cạnh cười nhạo một tiếng, lạnh lùng nói: ‘’Là bị cảm không khỏe, hay là không có mặt mũi gặp người khác? Nhập Thượng Dương cung lâu như vậy, cũng không được truyền đến điện, nếu ta là nàng, ghẻ lạnh cũng ngồi không được.’’
‘’Cũng không phải thế sao.’’ Tư Dao đứng sau lưng nàng cười nói: ‘’Cũng không biết điện hạ phong nàng ta là phu nhân là có ý tứ gì. Cho dù là trang trí, cũng kém xa mấy tỷ muội chúng ta!’’
‘’Liền là thôi…’’
Nghe lời nói khiêu khích của bọn họ, ta chỉ nhàn nhạt cúi đầu, không nói được một lời, bọn họ thấy ta không hề phản ứng, đang định tức giận, liền thấy phía trước truyền đến một âm thanh nói: ‘’Các ngươi đang nói gì?’’
Ngẩng đầu, liền thấy một nữ nhân từ từ đi tới.
Dáng người nữ nhân này rất cao, thậm chí còn cao hơn ta một chút, mặt mày thanh tú, tuy không phải xinh đẹp tuyệt sắc, nhưng lại vô cùng đoan chính, làm cho người ta không thể nghĩ bậy.
Mấy người thiếp vừa nhìn thấy nàng, liền hạ hết hung hãn kiêu ngạo xuống, quy củ đứng ở một bên: ‘’Kim Kiều tỷ.’’
Kim Kiều, ta từng nghe ní qua, phụ thân của nàng là thương nhân Dương Vạn Vân, lúc trước vì nịnh bợ Tam điện hạ mà dâng nữ nhân này vào Thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-khuynh-thanh-phi-tan-bi-vut-bo-o-lanh-cung/1131929/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.