Tôi cũng chỉ ở lại với mẹ được mấy ngày, đợt này chị Hoài sắp sinh em bé, hơn nữa cũng gần đến lễ kỷ niệm thành lập trường nên tôi không ở nhà lâu được.
Hôm tôi leo lên xe chú Hùng trợn mắt nhìn một lúc rồi hỏi:
-Mày ở đâu ra đây vậy?
Tôi cười:
-Cháu lại bỏ nhà đi, dọc đường chú nhớ để ý kẻo bọn bắt cóc nó bắt mất cháu nhé.
Chú hất cằm ra hiệu cho tôi ngồi xuống ghế đầu tiên ngay gần ghế lái:
-Mấy năm rồi mày vẫn cứ ngơ ngơ như thế. Về mấy bữa rồi?
-Cháu mới về chú ạ, mà hôm đó cô Lâm nói chú đang đi đâu ấy, nên cháu phải đón xe khác, bộ chú có người yêu hay sao mà đợt này đi lên Đà Lạt suốt vậy?
Chú nhăn mặt nạt tôi:
-Mày cứ nghe bà Lâm nói luyên thuyên.
-Cô Lâm chẳng nói đúng còn gì, chú lớn tuổi rồi đâu cứ thể lang bạt mãi thế? Cũng phải tìm người ở bên bầu bạn chứ?
Chú cười khà khà:
-Biết rồi, mới năm nào còn nhỏ xíu ôm theo cái cặp bỏ nhà đi thế mà giờ đã lên mặt dạy đời tao rồi đấy.
-Cháu có dạy đời chú đâu, mấy cái này mỗi lần gặp cô Lâm cháu nghe suốt.
Dừng một lát chú nói tiếp:
-Bà ấy ít tuổi hơn tao, cũng quá lứa lỡ thì nên mãi tới giờ vẫn cô quạnh. Để bữa nào rỗi việc tao dẫn xuống đây chơi mấy ngày.
-Yêu vào rồi có khác, dạo này chú nói chuyện cứ bị văn vở kiểu gì ấy.
Chuyến xe hôm đó không buồn hiu hắt như mấy năm về trước, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-khong-quen/438044/chuong-21.html