🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau


Tôi loay hoay đứng trước căn nhà hai tầng, ngó ngiêng nhìn qua cánh cổng sắt cao và rộng, nếu theo địa chỉ mẹ đưa thì đây đúng là nhà dì Tuyết, không ngờ nhà dì giàu thế, thảo nào mẹ kêu tôi vào đây cậy nhờ dì. Tôi cứ đưa tay sờ cái chuông rồi lại rụt lại, dù gì tôi cũng lâu lắm rồi tôi chưa gặp lại dì, huống hồ dì cũng chỉ là bạn thời thanh xuân của mẹ, gặp dì tôi biết nói gì đây ? Cảm giác căng thẳng và sợ hãi làm tôi thấy run rẩy, đôi mắt ừng ực nước, tôi cố nuốt vào để ngăn dòng nước mắt chảy lem luốc trên mặt, trông tôi thảm hại như một đứa lang bạt.

-Cháu tìm ai?

Tôi quay lại, một người phụ nữ đạp xe dừng lại, đầu đội chiếc nón lá, trước giỏ xe để chiếc làn màu đỏ, tôi bần thần, suýt chút nữa tôi đã tưởng đó là mẹ mình…

-Cháu tìm ai?

Người phụ nữ đó cất tiếng hỏi lần nữa

-Dạ, cháu tìm dì Tuyết.

Người đó cởi chiếc nón đang đội trên đầu xuống, đôi lông mày nhíu nhíu lại vừa nhìn tôi vừa như suy nghĩ gì đó, chợt dì cười nói:

-Ôi, phải Nghi không con, Nghi con mẹ Bình đây hả ?

-Dạ dì là dì Tuyết ạ ?

-Ừ, dì đây, dì đợi con sáng giờ không thấy, mới chạy ra chợ mua bó rau, vào đây đi con, nhanh vào nhà cho mát.

Tôi ôm va ly theo dì vào nhà, dọc hai lối đi hoa sử quân tử đang vào mùa nở rộ cả một góc vườn, tôi cười buồn, dì giống mẹ tôi, đến loài hoa hai người thích

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-khong-quen/438026/chuong-3.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Một Đời Không Quên
Chương 3
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.