Huy thấy bố về thì sợ sệt, lùi lại phía sau không dám to tiếng với mẹ nữa ngoan ngoãn như một đứa trẻ. Bố chồng tôi đảo ánh mắt nghiêm khắc nhìn một lượt khắp căn phòng:
- Các người vừa nói gì? Ai bỏ thuốc phá thai vào thức ăn của cái Trâm?
Mẹ chồng cũng hoảng hốt không kém:
- Làm gì có ai bỏ thuốc phá thai vào đồ ăn của con Trâm. Ông nghe nhầm rồi...
- Tôi già chứ chưa có điếc. Tối qua thấy thằng Duy mua vé máy bay về gấp là tôi biết thể nào nhà cũng có chuyện...
- Chuyện nhỏ thôi, ông không cần lo tôi giải quyết được mà.
- Bà đừng có bao che, để tôi điên lên thì bà biết hậu quả rồi đấy.
Quay sang Trâm bố chồng lạnh giọng quát:
- Con có chuyện gì giấu bố không?
Trâm lắc đầu nhẹ nhàng:
- Không có đâu bố.
- Đây là cơ hội cuối cùng bố cho con, cứ suy nghĩ thật kĩ rồi hãy trả lởi. Cái giá của việc lừa dối bố không rẻ như con nghĩ đâu.
Thần thái ngút trời của bố chồng làm Trâm sợ quá, định lên tiếng thú nhận thì mẹ chồng chen ngang nói trước:
- Ông bình tĩnh nghe tôi nói đây này, thực ra con Trâm không mang thai đâu. Nó âm mưu để ông sang tên cổ phần công ty cho nó đấy. Nó là cái loại đàn bà hám tiền, vì tiền có thể làm tất cả...
Mẹ chồng nói hơi dài định nghỉ ngơi nhưng bố chồng không đồng ý:
- Bà nói hết cho tôi, đừng có cái kiểu úp mở trêu ngươi tôi đang điên tiết đấy.
- Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-binh-yen/730333/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.