Ba ngày trôi qua, Du Thiên n vẫn không trở về nhà, nàng cũng muốn ra ngoài tìm hắn, nhưng ngặt nổi sư phụ của hắn đang bị thương cần người chăm sóc, phải nói Diệp Quế Trung quá tàng ác, người vô tội cũng không tha.
Nàng cũng nói với lão quản gia cho ba, bốn người chia nhau ra đi tìm Du Thiên n, nhưng hắn trốn kỹ quá nên chẳng tìm ra. Còn người của Du Thiên Vũ cũng không bỏ cuộc, ngày nào cũng tuần tra khắp kinh thành, làm nàng chẳng dám ngó đầu ra, thật sự phiền muốn chết.
Nàng mang khay cháo vào phòng, sư phụ của Du Thiên n đang ngồi thiền niệm phật trên giường, có thể sức khỏe cũng ổn nên ngày nào sư phụ hắn cũng ngồi thiền buổi sớm cả.
Nàng nhẹ nhàng đặt khay cháo xuống, tránh gây tiếng động làm phiền đến sư phụ hắn, định đi ra ngoài nhưng sư phụ hắn chợt lên tiếng.
-Bần tăng đa tạ thí chủ đã chăm sóc bần tăng suốt mấy ngày qua.
Nàng vội xua tay.
-Không có gì ạ, chỉ là việc vặt, với lại người là sư phụ của chàng, giúp chàng chăm sóc người cũng là chuyện nên làm.
Vị sư phụ kia đưa mắt nhìn nàng thật lâu, sau đó thở dài. Nàng thấy hơi kì lạ nhưng chẳng dám hỏi, nhìn vị sư phụ này râu trắng, dáng vẻ lại thư thái cứ như thần tiên, đối diện có chút áp lực.
-Thiên n đã ba ngày không về nhà sao?
Nàng có chút bất ngờ, vì thường sư phụ hắn toàn nghỉ trong phòng, không bước chân ra ngoài tại sao lại biết.
-Thật ra tai bần tăng có thể nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doan-nhan-duyen/1566602/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.