Mẫu thân!! mẫu thân!! Tiên Cá tỷ tỷ tỉnh lại chưa!!!
-Tiểu tử thúi con luyện chữ xong chưa mà dám chạy ra đây hả?hả?
Theo sau đó là tiếng cười đùa vui vẻ của một nhỏ một lớn, tiếng cười mãi không dứt làm người phía trong mạng thuyền khó chịu, phải lên tiếng dẹp loạn.
-Hai phụ thân các người có thể để người khác yên tĩnh một lát không!! Triệu
Long giờ đã tối rồi huynh còn không cho Ngôn Ngôn dùng điểm tâm!!
Ngoài này người nam nhân kia ra dấu bảo đứa trẻ im lặng, rồi đáp lại với giọng ngọt ngào.
-Được ta đi ngay đây nương tử!
Người trong mạng thuyền lắng tai nghe bên ngoài, thấy không còn tiếng nói nữa mới an tâm chuyển hướng nhìn về phía người nằm trên giường.
Sắc mặt đã khá hơn nhưng đến giờ vẫn chưa tỉnh, thật sự mà nói có phải đây là một loại nhân duyên không, tưởng chừng không trùng phùng, nhưng lại trùng phùng trong hoàn cảnh ngàn cân treo sợi tóc.
-Phu nhân, người cũng nên dùng một ít điểm tâm, người đang mang thai không thể bỏ bửa, để nô tỳ trông Thanh Tâm tỷ tỷ.
-Được!Lâm Xuyến thở dài rời đi.
Nàng và Lâm Xuyến gặp lại nhau, lần đầu gặp mặt Lâm Xuyến cứu nàng, lần này lại cứu nàng khỏi tay hà bá, nàng tỉnh dậy mà biết được chắc mừng đến phát khóc, nhưng mà nàng đã hôn mê hai ngày vẫn chưa tỉnh dậy.
Lâm Xuyến đi đến phòng ăn, thấy Triệu Long đang đúc cơm cho Ngôn Ngôn, Lâm Xuyên nở một nụ cười dịu dàng nhìn bọn họ.
-Nương tử, mau đến ăn cơm hôm nay có rất nhiều món nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doan-nhan-duyen/1566582/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.