Hôm nay từ sáng sớm, cô nàng họ Mạnh đã bắt đầu thu dọn đồ đạc, hiệu trưởng đứng nhìn thiếu nữ xách hành lý lên xe rời đi mừng đến rơi nước mắt. Cuối cùng ông cũng có thể tiễn quả bom nặng ký này đi rồi! Ngày nào ông ngồi ở trường cũng không thể yên tâm được, luôn nghĩ có khi nào hai vị công chúa ở nước Anh kia sẽ đánh boom tới nơi này của mình không? Thật sự rất đau khổ a, ăn không ngon ngủ không yên, huhuhu.
Trước khi đi, thiếu nữ cười như hoa nói với hiệu trưởng:
"Hi vọng sẽ sớm gặp lại ông."
Làm cho vị hiệu trưởng đang vui như hoa của chúng ta đột ngột héo xuống, lắp bắp nói:
"Ngài.. còn trở về.. ạ?"
Thấy thiếu nữ gật đầu, hiệu trưởng cả người run như cầy sấy, thiếu chút nữa đã quỳ xuống cầu xin.
Mạnh Cảnh Băng cười gật đầu chào hiệu trưởng rồi lên xe rồi, thật ra nàng không có thói quen trêu chọc người khác, chỉ là rất có thiện cảm với thầy hiệu trưởng này, nên mới trêu ông ấy một chút mà thôi.
Vừa bước lên xe Pol liền đưa điện thoại tới, giọng nói gào hét của đầu dây bên kia vang lên bên tai:
"Con nhóc kia, bao giờ mới chịu lết về hả? Mi bỏ cái thân già này ở đây đối phó với bọn người kia không thấy bất hiếu à? Không định về đây nhận người cha này nữa à? Hảaaa?"
Bạn Rose của chúng ta dù bị mắng sắc mặt vẫn rất vui vẻ hỏi đầu dây bên kia:
"Phụ vương người đã xử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doa-hoa-hong-gai/2574693/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.