Liễu Phi không đến, tuy hôm nay đã xin nghỉ việc làm thêm, nhưng nhớ lại chuyện quá khứ, Liễu Phi không thể bình tĩnh lắng nghe Tưởng Bạch Lộ giảng bài. 
Vậy nên trong tiết tự học tối nay, đây đã là lần thứ tư Tưởng Bạch Lộ sốt ruột quay đầu nhìn chỗ ngồi trống không của Liễu Phi. Cậu lẻn ra khỏi lớp, tìm một chỗ vắng người gọi 124 ra, 124 nói trường học quá nhiều dương khí, hắn sẽ không xuất hiện vào ban ngày. 
"Liễu Phi đang ở đâu?" 
124 giả vờ bấm tay tính toán: "Sân trường." 
Chạy ra sân trường thôi. 
124 bay lên canh chừng giáo viên, còn Tưởng Bạch Lộ đến chỗ Liễu Phi. 
"Đã nói nhớ lên lớp, tôi giảng đề cho cậu." 
Tiếng nói đột ngột vang lên làm Liễu Phi giật mình. 
"Cậu trốn tiết tự học?!" Liễu Phi bị sốc. 
Cậu cũng trốn mà, Tưởng Bạch Lộ không quan tâm, ngồi xuống cạnh Liễu Phi, nhẹ giọng hỏi: "Không muốn nghe Vật Lý? Vậy nghe Hóa Học cũng được." 
Trong bóng tối, cả hai đều không thấy rõ mặt người kia, chỉ nghe tiếng Tưởng Bạch Lộ chậm rãi: "Cái gì cũng được hết." 
Tiếp tục im lặng. 
Tưởng Bạch Lộ không hỏi Liễu Phi sao không lên lớp nghe giảng, Liễu Phi cũng không hỏi Tưởng Bạch Lộ tại sao biết mình ở chỗ này. Đêm nay trăng sáng sao ít, gió mát thổi qua mặt, hai người ngồi trên đường piste, không nói một lời nào, trong lòng có hàng ngàn suy nghĩ nhưng lại không biết nói sao. 
124 lơ lửng trên không trung, thấp thoáng trông như cây súp lơ, mấy ngày rồi không đấu địa chủ, ngứa tay quá. Sao hai 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-dieu-uoc/211561/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.