Kết hôn được mười tháng, ta bắt đầu có ảo giác. Ta biết đó chỉ là ảo giác, nhưng nó lại rất chân thật.Mỗi lầncùng Giai Cảnh ân ái, ta bắt đầu cảm thấy có điểm không chân thực. Tráilại khi cùng A Du, mỗi lần ân ái cùng Giai Cảnh đều là ta chủ động. Tabiểu hiện với nàng những biểu hiện sắc dục đặc hữu của nam nhân, ta lấytay từ từ vuốt ve thân thể của nàng. Ngón tay thô ráp của ta lưu lại dấu vết trên da thịt trắng mịn, ta rất tập trung. Còn có, vợ của ta, nàngbiết hưởng thụ hơn so với A Du, nàng là người thừa hoan. Mà trong cuộcsống vợ chồng của ta và A Du, A Du luôn là người khơi mào, cũng là người thừa thụ. Thừa thụ cùng thừa hoan khác nhau một chữ, nhưng ý nghĩa lạixác nhau một trời một vực.Ta nghĩđáng đời A Du trước đây, nếu như nàng không chạm vào ta, ta cũng khôngcần hận nàng như vậy. Cho dù ko hận thân thể của nàng, ta cũng chán ghét nó. Nhưng ko ngờ là chỉ cần mỗi lần ta nhắm mắt lại, ngón tay ta đang ở trên người Giai Cảnh bỗng biến thành đang trên thân thể khô gầy của ADu. Trong đêm tối, dưới thảm lạnh như băng, nàng luôn có thể mặt dày mày dạn đè lên ta. Nàng rên hừ hừ, ta không để ý tới nàng, nàng cũng không e lệ, vẫn tiến thẳng đến. Một năm sau khi nàng chết ta thường nghĩ đếnvấn đề này. Ta nghĩ, nếu như A Du chưa bao giờ chủ động, ta có thể muốnnàng hay ko. Sau đêm tân hôn, ta chán ghét nàng, hận nàng ko
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-dem-mot-ngay-mot-doi/2249952/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.