Năm thứ basau khi A Du chết, ta kết hôn lần thứ hai. Ko nghi ngờ gì, tân nươngchính là mối tình đầu của ta, người mà A Du đã bỏ ra bao công sức chiarẽ. Trong thời gian đó, nàng ko yêu một ai khác, có lẽ nàng đang đợi ta.Ngày đó, nàng cùng một quản đốc nhà máy ăn cơm, trong bữa cơm nàng uống hơinhiều, lúc rời đi ko hiểu sao lại nói năng lỗ mãng, động tay động chânvới người ta. Còn sót lại một chút lý trí, nàng gọi điện thoại cho tađến đón nàng. Vì ta là một nam nhân, hiển nhiên lúc này ko thể từ chối.Ta lái xe đến đón nàng.Dưới ngọnđèn đường, ta nhìn nàng khuôn mặt mệt mỏi chật vật ngồi xổm ở lối đi bộ, đầu tóc rối bời, rõ ràng có dấu vết giằng co hoặc là đánh nhau. Ta đilên phía trước, nàng ngẩng đầu nhìn ta, hai tròng mắt rưng rưng, vô cùng đáng thương. Ta ngồi xổm xuống định an ủi nàng, bất quá còn chưa mởmiệng, nàng đã mở rộng hai tay bất ngờ ôm lấy ta. Nàng khóc thút thíttrong ngực ta như một đứa trẻ muốn làm cho người ta yêu thương. Sau đónàng nói: “Phi, chúng ta một lần nữa ở bên nhau được ko? Chúng ta đã bỏlỡ năm năm, cũng trải qua nhiều giày vò rồi.”Trên thếgiới này chỉ có nàng gọi ta là Phi, giống như là xưng hô một cách đặcbiệt thân mật. A Du cũng chỉ gọi cả tên ta là Cao Phi. Cho dù thời điểmân ái nàng cũng gọi như vậy, giống như một cách suy nghĩ đặc biệt. Ta ôm nàng vào trong ngực, ta nói chúng ta sẽ ở bên nhau. Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-dem-mot-ngay-mot-doi/2249950/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.