Khi tỉnh lại, trời đã sáng.Ta luôn luôn ngủ muộn dậy sớm. Cao Phibởi vậy rất oán hận ta. Từ lúc bắt đầu lấy hắn, ta luôn bất chấp cảm thụ của người khác, ở trong phòng của mình cố tình làm bậy, ta không thíchgiường. Ta có thói quen khi rời giường sẽ tạo ra tiếng động rất lớn, Cao Phi sau khi bị ta làm tỉnh giấc sẽ luôn nhìn chằm chằm ta. Ánh mắt nhưđao, ngôn ngữ như mũi tên, chỉ sợ ta không mình đầy thương tích, hắnnói: “Hà tiểu thư người rảnh rỗi, chẳng lẽ thời gian nghĩ thay ngườikhác một chút cũng ko có sao?”Lúc trước cũng đã nói ta rất sợ hắn gọita là Hà tiểu thư, lạnh nhạt, châm chọc mà bài xích. Ta trưng ra khuônmặt tươi cười, vô cùng sáng lạn, ta tin tưởng nụ cười của ta có thể lấnát cả ánh sáng mặt trời, chỉ là dù thế nào cũng ko chiếu tới tâm khảmCao Phi. Ta dán lại gần người hắn: “Đánh thức ngươi có phải không? Ta về sau sẽ chú ý một chút, người hảo hảo ngủ tiếp. Ta đi chuẩn bị điểmtâm.” Sau đó hôn lên mặt hắn. Mà Cao Phi mỗi một lần đều là híp mắt, đem nước miếng của ta lau sạch, quay đầu buồn bực ngủ tiếp.Hôm nay có lẽ tiếng động của ta nhỏ,không làm Cao Phi tỉnh giấc. Hắn còn đang ngủ, cánh tay trần đặt trênchăn, xoay lưng về phía ta. Ta dè dặt ngồi dậy, nghiêng nửa người nhìnhắn. Ta nhìn thấy gương mặt đó lại không thể kìm chế, cẩn thận quayngang mình nhẹ nhàng hôn xuống, trong lòng la to: “Cao Phi, ta yêungươi, ngoại trừ ta sẽ không có ai yêu ngươi hơn.”Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-dem-mot-ngay-mot-doi/2249923/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.