Ngày 13 tháng 10 trời chuyển mưa nhỏChạng vạng tối trời mưa, vừa vặn ướt nhẹp đường cái. Sáu giờ, ta khoác khăn lụa mỏng đi ra cửa nghênh đón Cao Phi.Nếu như không phải hắn không vui, có lẽgiờ phút này ta đã sớm xuất hiện ở sân bay. Hắn đi công tác một tuần lễđối với ta dài như một năm. Làm sao ta có thể chịu được khi hắn xuốngmáy bay người thứ nhất nhìn thấy lại không phải là ta.Nhưng trong điện thoại, hắn lạnh nhưbăng trấn trụ ta, ba ngày không nhận điện của ta, ta ko còn cách nàokhác đành phải thỏa hiệp với hắn.Đúng 7h, Cao Phi xuất hiện trong tầm mắt ta, mặc chiếc áo khoác ngoài màu vàng nhạt ta đã chuẩn bị cho hắn. Tatung tăng như con chim nhỏ chạy về phía hắn, trong miệng kêu tên củahắn: "Cao Phi, Cao Phi." Hận giờ phút ko thể ở trong ngực hắn cảm thụnhiệt độ cơ thể hắn.Hắn nghe thấy thanh âm của ta liền ngước mắt, có lẽ không nghĩ tới ta sẽ ra đón hắn, ánh mắt lập tức chuyểnthành lãnh đạm. Nhìn ta chạy về phía hắn, hắn rất bình tĩnh dịch ngườimuốn trốn tránh cái ôm của ta, thể hiện rõ ràng sự chán ghét ta. Có lẽhắn cả đời này cũng không muốn quay về nơi này với ta.Ta nhìn không sót một điều gì, cũngkhông nguyện vạch trần, huống chi đây không tính là tổn thương, mặt dàymày dạn vẫn tiếp tục đi lên, tiếp tục biểu đạt tưởng niệm của ta, "CaoPhi, ta nhớ ngươi." Ta không có cách nào không nghĩ đến hắn, nam nhânduy nhất đời này ta yêu.Ôm thân thể không hề có phản ứng, dù cho như vậy cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-dem-mot-ngay-mot-doi/2249918/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.