Hướng Vinh vừa về nhà cất hành lý đã bị Vương Nhận kéo đến điểm hẹn của Tứ Đại Kim Cương, ít nhiều gì cũng thấy mỏi mệt, nhất là sau chuyến bay hàng giờ đồng hồ rồi gặp lại cố nhân. Bây giờ đây, toàn bộ khối óc của y chỉ vắt ngang ba chữ 'Chu Thiếu Xuyên'.
Cậu ấy đã về, vậy sẽ ở đây một thời gian hay chỉ đơn thuần đến đây công tác?
Cậu ấy đã kế thừa gia nghiệp, hay đã thuê giám đốc quản lý công ty?
Cậu ấy đã hoà giải với mẹ chưa? Có phải đã trở thành mẫu người mà bà Địch kỳ vọng?
Kết hôn, sinh con...
Và, người nước ngoài đón cậu ấy ở sân bay là bạn bè hay... bạn trai?
Có quá nhiều câu hỏi chạy vòng trong đầu, lòng ngổn ngang như tơ vò trăm mối, y muốn có câu trả lời cho mọi câu hỏi. Nhưng, y lại thấy bản thân không có tư cách để hỏi. Ngay cả bạn bè của Chu Thiếu Xuyên cũng không phải, vậy y dựa vào gì để hỏi về chuyện riêng tư và cuộc sống của hắn?
Hướng Vinh theo thói quen chống một tay lên mép cửa sổ. Ánh mắt y dõi theo tình hình xe cộ bên ngoài, song trên thực tế không hề hay biết đường sá thông thoáng hay tắc nghẽn giao thông.
"Anh Vinh, mệt hả?" Vương Nhận nhìn Hướng Vinh, thấy dáng vẻ trầm ngâm của y toát lên cảm giác uể oải, "Ngồi hạng thương gia còn mệt, vậy mai mốt mua vé hạng nhất luôn đi?"
Hướng Vinh hoàn hồn, đoạn gật đầu cười nhạt. Khoan nói đến số di sản khổng lồ trong tài khoản, kể từ ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-dem-may-mua/1120237/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.