Hướng Vinh dần dần nhận ra một quy luật bất thành văn như sau —— Tuy Chu Thiếu Xuyên có thói quen hất chân sau bỏ chạy, nhưng nhìn chung hắn vẫn chịu nghe người khác nói. Thỉnh thoảng nói câu nào không hợp ý thì thả hắn ngồi một mình một góc, chờ lấy lại bình tĩnh rồi dỗ ngọt đôi ba câu, hắn sẽ trở về là một cậu ấm mặt lạnh như ngày nào.
Nhưng quan trọng đã hứa với hắn những gì thì phải thực hiện đến nơi đến chốn. Kể từ ngày đó, Hướng Vinh ăn tối với hắn liên tục tù tì suốt nửa tháng, đôi khi sẽ ra ngoài ăn, đôi khi sẽ về nhà ăn bữa cơm gia đình do chính tay Hướng Vinh nấu mỗi khi Hướng Quốc Cường đi công tác. Bây giờ phải nói rằng Chu Thiếu Xuyên đã chai mặt rồi. Hắn nghênh ngang bước vào nhà cậu ăn ké mà chẳng có chút ngượng ngùng. Không chỉ vậy, bầu không khí giữa hắn và Hướng Hân còn khá hài hoà. Mấy lần Hướng Vinh nấu ăn trong bếp có nghe thấy hai người nói chuyện bên ngoài, không hẳn là thân thiện nhưng chí ít giọng điệu không nồng nặc mùi thuốc súng như lần gặp đầu tiên.
Thời gian trôi qua thật nhanh giữa chồng báo cáo dự án và những bữa cơm hai người, chớp mắt một cái mà đã sang đầu tháng chín. Trời trong mây trắng, gió heo may đã về. Mùa khai giảng năm nay dời đến mười mấy tháng chín, nhóm bạn học cấp ba của Hướng Vinh nhàn hạ không có việc mần, cuối cùng cả bọn quyết định tổ chức họp mặt nhân thu sang.
Mọi người hẹn nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-dem-may-mua/1120216/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.