- Ninh Tịch !
Sau tiếng gọi, một dòng nước lạnh ngắt ào ào trút xuống cơ thể đã không còn chút sức lực nào của cô. Ninh Tịch lười biếng mở mắt, cổ họng đột nhiên khô khan không thốt lên lời.
Cô vừa cử động một chút đã cảm thấy cổ tay truyền đến cảm giác đau nhức không tả nổi, hai tay và hai chân đều bị trói chặt, bộ dạng thê thảm nằm trên sàn gỗ.
Lúc này cô mới mơ hồ nhìn về phía người cất tiếng gọi mình, hoá ra không phải là mơ.
Dư Sở Hạ ngồi trên ghế cách đó không xa, trên môi vẫn giữ nụ cười khuynh thành để lộ ra má núm đồng tiền vô cùng xinh đẹp, quý phái. Khí chất trên người cô ta quả thật ít ai có thể sánh được, thoạt nhìn vào đã biết thân phận cao quý đến mức nào.
Thân thể rã rời của cô bị hai gã đàn ông thô lỗ dựng dậy, mỗi một bên vai là một bàn tay thô bạo ghì chặt dù biết cô không còn sức chống cự.
Dư Sở Hạ rời ghế, bước đến bên cạnh cô, một tay đưa ra bóp mạnh cằm cô nâng lên. Nụ cười xinh đẹp trên môi cô ta chẳng mấy chốc hoá thành nụ cười nham hiểm :
- Da thịt mềm mại này, một cái tát của mẹ cô vẫn chưa hề hấn gì đúng không?
Ninh Tịch cơ miệng bị bóp chặt, nhất thời không thể lên tiếng. Chỉ giương đôi mắt sợ hãi nhìn về phía cô ta cho đến khi bàn tay mềm mại buông xuống, mặt cô bị hất sang một bên.
- Dư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-dem-hoan-ai-thay-giao-mau-dung-lai/2818479/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.