- Thầy Trầm, hôm nay tâm trạng có vẻ không tồi ?
Trầm Phong vẫn không ngừng lật tập tài liệu trên tay, ánh mắt dò xét nhìn thầy Nguỵ ung dung ngồi xuống phía đối diện.
Nguỵ Quảng là Tổ trưởng chuyên môn tổ Toán - Hoá - Sinh, thành tựu trong nghề rất xuất sắc dù còn khá trẻ cũng là giáo viên thân thiết với Trầm Phong nhất từ khi hắn chuyển công tác đến đây.
- Thầy có vẻ tâm trạng còn tốt hơn tôi. - Trầm Phong nâng cốc cà phê trên tay, vẫn là hương vị đắng nghét quen thuộc.
Ánh mắt Nguỵ Quảng sáng lên giống như chớp được thời cơ khoe mẽ, vội sắng giọng :
- Chỉ là...hôm qua tôi tỏ tình với người trong mộng, cô ấy đồng ý rồi.
- Chúc mừng thầy !
Có lẽ đây là câu chúc mừng nhạt nhẽo nhất mà Nguỵ Quảng Từng nghe, song, cũng không phải không hiểu tính tình của Trầm Phong nên nhắm mắt cho qua, ở cái trường này nhận được câu chúc mừng của Trầm Phong được mấy người chứ? Nguỵ Quảng xem ra cũng có chút vinh hạnh.
- Thầy Trầm...cậu đã yêu ai bao giờ chưa?
Trầm Phong đương nhiên lắc đầu không cần suy nghĩ. - Chưa từng !
- Không muốn thử sao?
- Không cần ! - Hắn dứt khoát, tại sao câu trả lời lại là không cần chứ không phải là "không muốn".Đơn giản vì từ trước đến nay cuộc sống của hắn chưa bao giờ cần thêm thứ "vô vị" đó. Nhưng hình như lại có chút gì đó mơ hồ, ẩn hiện trong tâm trí, hắn vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-dem-hoan-ai-thay-giao-mau-dung-lai-2/2858287/chuong-41.html