Edited by Bà Còm in Wattpad
Mặt trời đã lên rất cao, dần dần tỏa ra tia nắng ấm áp, Quang Minh Quân và Âm Sí Quân hội tụ sau chiến thắng.
Bùi Dự vừa rồi chứng kiến hết thảy ra mở cửa thành, nôn nóng chạy về phía chiến trường đẫm máu.
Các tướng lãnh của mấy đội quân tụ lại một chỗ, liếc xem tướng mạo của nhau.
Tôn Kim Phượng nhìn một vòng xung quanh: “Thẩm Tướng quân đâu? Bùi Đô úy ở trên tường thành có thấy không?”
Bùi Dự đang định trả lời, Chu Trầm mặc trọng giáp người đầy máu cười đáp thay: “Bị người bắt đi rồi.”
Tôn Kim Phượng nhướng mày, đại đao chín khoen trong tay khua leng keng: “Cái gì? Bị người bắt đi? Ai?”
Cố Trường Tư nhìn thoáng qua Chu Trầm, vội giải thích: “Đừng nói bậy, Tạ Thống lĩnh có chuyện cần bàn với Thẩm Tướng quân -- -- Mau kiểm kê nhân số đi.”
Bùi Dự thấy bộ dáng mấy người đều không giống như đang lo lắng bèn yên lòng, chào hỏi báo tên họ với các tướng lãnh khác, cùng nhau kiểm kê quân số tử thương và dọn dẹp chiến trường.
Tôn Kim Phượng khều cánh tay Chu Trầm: “Các ngươi làm gì thế? Suốt thời gian dài không có tin tức các ngươi, chúng ta đều lo sốt vó.”
Chu Trầm cười: “Chúng tôi đi theo Âm Sí Quân của Tạ Thống lĩnh đến mấy chỗ trữ lương của Phàn quốc đốt kho lúa, trở lại vùng núi phía bắc của Kỵ Long Ao tạm lánh mấy ngày, sau đó đi Tây Lương. Tạ Thống lĩnh kêu chúng tôi mặc quân phục bọn Phàn, gióng trống khua chiêng đoạt mấy kho lúa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-dem-gio-long-khap-bien-quan/440445/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.