Source from Vespertine & Hanlac
Tiêu Kỳ ôm quyền chào hỏi: “Hạ quan bái kiến Tạ tướng quân.” Giương mắt thấy Tạ Cẩn chỉ mặc trung y trắng, tuy tóc đã búi lên nhưng sợi tóc rối bời, trên má còn có mấy phần đỏ ửng, vội nói thêm: “Quấy rầy tướng quân nghỉ ngơi, thập phần xin lỗi.”
“Không sao,” Tạ Cẩn đáp lễ, khẽ cười nói: “Tiêu đại nhân không cần khách sáo, ta đã nghe vệ binh bẩm báo. Nếu không chê, Tiêu đại nhân cứ tạm nghỉ trong trướng của ta, sai thủ hạ đi lục soát là được.”
Nói xong bèn phân phó Kỳ Minh Nguyệt đứng bên cạnh: “Truyền lệnh xuống kêu tất cả mọi người rời lều, phối hợp Quang Minh Vệ tiến hành điều tra. Mỗi doanh trướng đều không ngoại lệ, hết thảy nghe theo sự chỉ huy của Quang Minh Vệ, không được lộn xộn!”
Kỳ Minh Nguyệt tuân lệnh rời đi, Tiêu Kỳ vội cảm ơn: “Đa tạ tướng quân phối hợp.”
Tạ Cẩn mời Tiêu Kỳ ngồi, sai người dâng trà, cười hỏi: “Xảy ra chuyện gì mà khiến Tiêu đại nhân vất vả thế?”
Tiêu Kỳ thở dài một hơi, thấy xung quanh không có ai bèn chồm người tới sát bên tai Tạ Cẩn thì thầm: “Mấy ngày trước Binh Bộ phát hiện thiếu vài công văn quan trọng, không dối gạt Tạ tướng quân, chính là bản đồ bố phòng đóng quân của Ký Vân Quan vùng biên giới phía Tây.”
Tạ Cẩn lắp bắp kinh hãi: “Người nào to gan như vậy?”
Tiêu Kỳ vội “Suỵt” một tiếng: “Tạ tướng quân nhỏ giọng chút! Chuyện này tuyệt đối không thể truyền ra.” Y ngừng một chút rồi nói: “Trước mắt chúng tôi vẫn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-dem-gio-long-khap-bien-quan/440384/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.