Bà đã sớm muốn cho Cố Hàn Tình tới công ty làm việc rồi, nhưng ông cụ cứ nói con gái không được ra ngoài xuất đầu lộ diện, mà chỉ cần ở nhà đánh đàn trồng hoa là được. Ân Khiết cực kỳ không vui, con gái mình chỉ ở nhà đánh đàn trồng hoa, thì làm sao có thể tiến vào tập đoàn Đế Quốc? Rồi làm sao có thể quyến rũ con rể đẹp trai nhiều tiền đây? “Sao lại không thể?” Câu hỏi của Cố Đoàn Thuần đã chặn họng Ân Khiết… Hoắc Thủy Nhi vẫn chưa hoàn hồn lại từ cú sốc, cô thật sự có thể tới công ty làm việc ư? Đó là tập đoàn Đế Quốc, nơi mà nhiều sinh viên tốt nghiệp mơ ước. Trước đây khi Hoắc Thủy Nhi học cấp ba, cô đã hy vọng mình có thể có được một công việc tử tế. Cảm nhận được sự chống đối của Ân Khiết, Hoắc Thủy Nhi sợ chuyện này sẽ tiêu tan, dù sao cũng không dễ gì Cố Đoàn Thuần mới đồng ý cho cô. “Dì à, cháu cảm thấy thật ra tới công ty làm việc cũng rất tốt, dì xem cháu và Đoàn Thuần mới kết hôn chưa được bao lâu, cũng có thể xem là tân hôn, tất nhiên bọn cháu… phải dính lấy nhau rồi, đúng không ạ? Huống hồ cháu ở nhà cả ngày cũng rất nhàm chán, chẳng lẽ cháu thật sự phải quản việc nhà ư?” Hoắc Thủy Nhi chớp đôi mắt đen láy, mong chờ nhìn Ân Khiết. Những lời này của cô không những chặn họng Ân Khiết, mà còn thể hiện rõ mình tới tập đoàn Đế Quốc là vì không thể tách khỏi Cố Đoàn Thuần, đồng thời giáng đòn cảnh cáo với bà ta, với hàm ý lỡ cô không tới công ty thì phải ở nhà tranh giành quyền quản lý với bà ta. “Hả, chuyện này…” “Mẹ, con cảm thấy chị dâu tới công ty làm việc cũng rất tốt, như vậy có thể thúc đẩy tình cảm với anh Đoàn Thuần đúng không ạ?” Lúc Ân Khiết vẫn đang do dự thì Cố Hàn Tình đã phản ứng lại, vội nắm lấy tay bà rồi liên tục nháy mắt, lần này bà ta không dám nói gì nữa. Cố Hàn Tình nói chí phải. Ân Khiết tươi cười lại ngay, rồi vuốt ve tay Hoắc Thủy Nhi: “Thủy Nhi à, dì cũng cảm thấy thật ra cháu tới công ty làm việc cũng rất tốt, lúc nãy là do dì không suy nghĩ chu đáo, hay là thế này, để Hàn Tình cùng cháu tới tập đoàn Đế Quốc làm việc đi, như vậy hai đứa có thể bầu bạn với nhau.” “…” Bảo cô làm bạn với Cố Hàn Tình? Không bằng giết cô đi cho xong! Hoắc Thủy Nhi khóc không ra nước mắt, nhưng thấy ánh mắt tha thiết của Ân Khiết và Cố Hàn Tình, thì vừa tủi thân nhéo lòng bàn tay mình, vừa đồng ý với bà ta. Chỉ cần có thể tiến vào công ty thì bảo cô làm chuyện gì cũng được. “Không được.” Lúc Hoắc Thủy Nhi đang tính toán cho riêng mình, thì Cố Đoàn Thuần lại từ chối chẳng hề nể nang. Hoắc Thủy Nhi sợ Ân Khiết và Cố Hàn Tình sẽ kéo mình “chôn cùng”, nên vội nhìn về phía Cố Đoàn Thuần, vì bị vướng ông nội và mọi người đều đang ở đây, nên cô cố ý mềm giọng: “Ông xã, anh cho em và Hàn Tình cùng đi đi mà, như vậy tụi em cũng tiện chăm sóc lẫn nhau, đúng không?” “Đúng không nào, anh đồng ý với em đi, bằng không một mình em tới công ty cũng chẳng quen biết ai, như vậy sẽ nhàm chán đến cỡ nào.” Hoắc Thủy Nhi nở nụ cười ngọt ngào, mong chờ nhìn Cố Đoàn Thuần, thậm chí còn vươn tay lắc cánh tay anh…
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]