Edit: Hương Trần
Beta: mèo lười 2k + Tuyết Huệ
Bạch Tiểu Hoa cũng không biết khi mình ở trong ảo cảnh tỉnh ngộ người bên ngoài trừ bỏ nhìn không thấy những hư ảo này lại thấy hết tình huống của cô.
Giờ phút này, thân thể Bạch Tiểu Hoa từ trong tản mát ra hào quang trắng tinh, giống như một tầng băng nhàn nhạt, bao trùm trên thân thể khiến cô thánh khiết mà cao quý.
Thân thể của hắn chậm rãi bay tới giữa không trung, cả người ởtrạng thái mê man, gắt gao nhắm hai mắt tựa hồ không hề hay biết.
Mọi người ngừng thở, không dám nói nhiều, càng không dám lên tiếng.
Hai tay cô tạo thành chữ thập, đặt ngang trên lồng ngực, cả người nằm ngang, trôi nổi ở giữa không trung. Quét xuống bóng dáng nhỏ mảnh nhàn nhạt trôi nổi trên thân thể cô, cùng cô mặt đối mặt.
Bóng dáng kia cơ hồ là trong suốt, hoàn toàn không cảm giác được thật thể của hắn,nhưng lại làm cho người ta cảm giác một loại an bình tương hòa.
Bỗng dưng, một đạo quang mang chói mắt đột nhiên nở rộ, trong rừng hãm nhập một mảnh ánh huỳnh quang trung thuần trắng.
Vẫn giằng co hơn mười giây, hào quang mới từ từ tối sầm tiếp xuống.
Chỉ có toàn thân Bạch Tiểu Hoa trên dưới vẫn như cũ tản ra quang mang thuần trắng, chỉ là bóng dáng trong suốt vừa mới lao xuống kia cũng đã biến mất không thấy.
Mà Phượng Loan hai đầu gối cung kính quỳ xuống đất, cúi đầu xưng thần.
Nhìn đến hành động của hắn, mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-cuc-cung-va-bon-baba/2007948/quyen-2-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.