Chương trước
Chương sau
Edit: Hương Trần

Beta: mèo lười 2k + Tuyết Huệ

• • •

Thời điểm bình ổn từ từ tiếp đất, Bạch Tiểu Hoa cấp bậc đã củng cố ở giai đoạn Thiên giai sơ kì đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa có thể đột phá trung kỳ.

Lúc này hình thái cô từ đầu đến chân giống như biến thành một người khác, lại giống như là cô.

Khó bề phân biệt, không rõ thật giả, không thị phi, chợt xa chợt gần, khó có thể nắm lấy.

Mọi người trừ bỏ thán phục còn cảm xúc không chân thật.

Không hổ là Tuyết Cốc, lưu lại người truyền thừa cư nhiên có thể nháy mắt đem cực hạn mở rộng, không hề trở ngại thẳng hướng đến Thiên giai. Nếu tiến vào Thiên Lang đảo, không biết còn có kỳ ngộ nghịch thiên cùng bảo bối như thế nào, dựa theo loại tình huống hiện tại này phát triển Bạch Tiểu Hoa có thể vượt qua giới hạn Thiên giai, cùng có thể giống mẹ cô đột phá đến cảnh giới Thiên Đạo, cũng không phải không có khả năng.

Ở trong mắt người khác chỉ sợ phải luyện cả đời cũng không thể hoàn thành chuyện này, mà ở trên người cô lại chỉ dùng ngắn ngủn ba giờ.

Thật là làm mù mắt biết bao nhiêu người a? Lại kích thích trái tim bao nhiêu người?( Ari: Ghen tị ~ing)

Trong thiên địa bình tĩnh trở lại, mọi người ở đây cho rằng toàn bộ đã kết thúc, thời điểm đang muốn tiến lên cùng Tiểu Hoa bắt chuyện, một bên Tiểu Bảo cư nhiên cũng đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Thân thể nho nhỏ tản mát ra hào quang thuần trắng nhàn nhạt, mà linh khí trong thiên địa cũng lại tụ tập trở lại, tuy sức mạnh không có điên cuồng như lúc nãy, nhưng cũng là kỳ quan ngàn năm khó gặp.

Vô số linh lực tựa như có sinh mệnh, mục đích khác cùng phương hướng nhất trí hướng thân hình nhỏ xinh kia chạy vội mà đi.

Bạch Tiểu Hoa thần sắc ngưng trọng, vận dụng nội lực, đem linh lực trong cơ thể chính mình phóng thích ra, linh lực giống như có linh cảm cùng sinh mệnh Bạch Tiểu Hoa, nhao nhao dũng mãnh nhập vào Tiểu Bảo bên kia, đem thân thể hắn từ đầu đến chân bao vây lại, tựa như tiếp thêm linh khí cho hắn.

Lần đầu tiên trải qua loại chuyện này, Tiểu Bảo sợ hãi nhìn Tiểu Hoa cách đó không xa, thì thào kêu, "Mẹ..."

Bạch Tiểu Hoa mỉm cười, ý đồ để cho hắn thả lỏng, "Đừng khẩn trương, thả lỏng, hô hấp nhẹ nhàng, dùng thân thể cảm thụ, hấp thu, không có thống khổ, con sẽ có cơ hội thay da đổi thịt, tin tưởng mẹ!"

Thời điểm Tiểu Bảo rõ ràng là cho dù như thế nào cũng không bị cản trở, may mắn từ nhỏ đã sống trong hoàn cảnh này, cho nên đối với Tu Luyện Giả gì gì đó có vẻ hiểu biết, vừa mới chính mắt chứng kiến mẹ biến hóa. Liền sợ hãi, nhưng cũng an tâm rất nhiều, nghe mẹ mà nói, đem thân thể thả lỏng, mỗi một cọng lông tơ đều đã giãn ra, giống như là trời sinh, thân thể cư nhiên bắt đầu từ từ hấp thu linh lực thiên địa.

Cảm giác kỳ diệu, ấm áp, có chút thoải mái, có chút lâng lâng, cảm giác thể xác và tinh thần đều trải qua lễ rửa tội.

Tạp chất không sạch sẽ từ trong cơ thể bài trừ, cốt chất bắt đầu phát sinh biến hóa.

"Thay da đổi thịt?" Ngọc Đường Xuân chấn kinh, tuy về y học đã thấy qua nhưng hắn cho rằng đó là không có khả năng tồn tại, trừ phi có người thể chất nghịch thiên, là thiên tài tuyệt thế luyện võ.

" Trong cơ thể Tiểu Bảo phong ấn bắt đầu chuyển động rồi." Sở Vân Hiên nhíu mi, xem ra vô cùng khẩn trương, hai đấm nắm chặt, tựa hồ như đang ở thời điểm chính mình tiến hóa, trán mồ hôi không ngừng chảy theo.

"Thay da đổi thịt thời gian có vẻ dài, Tiểu Hoa vừa mới đột phá đã dẫn tới Thiên Địa dị tướng, những Thượng Cổ Môn Phái đó cùng ẩn tàng thế gia, nhất định đã nhận ra." Lãnh Như Phong dứt lời, tiện lấy tốc độ cực nhanh bỏ chạy.

Nhìn Lãnh Như Phong biến mất, Sở Vân Hiên cảnh giác nói, "Phong tỏa nơi này cho tốt, trạng thái Tiểu Bảo không thể có thể có chút dị biến nào ( ý là không thể ảnh hưởng vào í, nếu không có thể gặp nguy hiểm ),tuyệt đối không thể để cho bất luận kẻ nào quấy rầy, chúng ta mọi người chú ý phòng bị, một khắc cũng không thể thả lỏng."

Sở Thiếu Hoa gật đầu, sau đó túm chặt bả vai Diệp Đan Phượng đang ngu ngơ ở một bên, "Tôi cùng Đan Phượng đi phía Bắc."

Dứt lời, hai người cũng đã biến mất không thấy.

"Tôi đi phía Đông." Sở Vân Hiên nói với Ngọc Đường Xuân "Phía tây liền giao cho anh rồi".

Ngọc Đường Xuân gật đầu, cùng Sở Vân Hiên cùng chung biến mất tại chỗ.

Giờ phút này, chỉ còn lại có ba người Phượng Loan, Bạch Tiểu Hoa, còn có Tiểu Bảo đang ở trong tình huống phát sinh nghịch biến này.

"Phượng Loan, thay da đổi thịt mất thời gian bao lâu?" Bạch Tiểu Hoa hỏi Phượng Loan.

Phượng Loan vuốt cằm, hơi hơi khom thân hình xuống, cái này hiện giờ ở bên ngoài tùy tùy tiện tiện có thể thành thiếu niên thế lực một phương, giờ phút này vẫn như cũ cung kính khiêm nhường nói.

"Hồi chủ thượng, ít nhất cần thời gian ba ngày ba đêm, đây là bởi vì Tiểu Chủ Tử thể chất khác hẳn với người thường, nếu đổi lại những người khác, ít nhất cũng cần phải bảy ngày bảy đêm."

Bạch Tiểu Hoa gật gật đầu, bày tỏ chính mình hiểu rồi.

Lập tức cười nói, "Phượng Loan, ở trước mặt tôi không cần câu nệ như vậy, cũng đừng gọi tôi chủ thượng, nơi này không có chủ thượng, chỉ có một người phụ nữ bình thường, cậu nhỏ tuổi hơn tôi hay gọi tôi một tiếng chị đi!"

Trên khuôn mặt xinh đẹp của Phượng Loan lộ ra thần sắc kinh hoảng vặn vẹo, "Như vậy sao được? Phượng tộc phụng dưỡng Tuyết Cốc đã có hơn một ngàn năm lịch sử, quân thần có khác, Phượng Loan không thể phá hủy quy củ, đó là rất bất kính!"

Bạch Tiểu Hoa nhếch môi, trong mắt một mảnh thanh minh, giọng điệu nhạt nhẽo, lại mang theo uy nghiêm không thể kháng cự, "Phượng Loan, cậu cũng biết hiện tại là niên đại gì rồi hả ?"

Phượng Loan ngây người, mờ mịt không từ bỏ, lắc đầu.

Bạch Tiểu Hoa thở dài, đứa nhỏ này do trưởng bối hun đúc, tư tưởng lại vẫn dừng lại thời kì ngàn năm trước.

"Hiện tại là thế kỷ hai mươi mốt, không còn quân thần có khác, cũng không có chủ nhân cùng nô lệ, hiện tại là mọi người đều ngang hàng thế giới, hiểu chưa?"

Phượng Loan gật gật đầu, lại lắc lắc đầu, thật sự nói, "Mặc kệ bên ngoài là thế giới như thế nào, nhưng là đối với Phượng tộc, đối với Phượng Loan mà nói, thế giới chúng tôi là phụng dưỡng Tuyết Cốc, kính dâng cả đời này!"

Lý luận cùng hắn không ổn, Bạch Tiểu Hoa cũng buông tha thuyết giáo giải thích, nói với hắn, "Được rồi, tôi không nghĩ muốn thay đổi tư tưởng của cậu, cậu đã nói muốn phục tùng mệnh lệnh của tôi đi? Tốt lắm, tôi hiện tại liền mệnh lệnh cho cậu không được gọi tôi là chủ thượng, cũng không cho phép đối với tôi hành lễ gì gì đó, mọi người đều như bằng hữu hiểu chưa?"

"A?" Phượng Loan hé mở miệng, bộ dáng ngây thơ xem ra đáng yêu cực kỳ.( Ari: Đáng yêu quá đi >.
Bạch Tiểu Hoa nhịn không được thân thủ bóp gương mặt hắn, cười hồn nhiên, "Nói ra, cậu cũng coi như là người thân của tôi, mà tôi cũng là người thân duy nhất của cậu, vì thế chúng ta không có ngăn cách, từ giờ trở đi cậu phải gọi tôi là chị!" Thấy hắn muốn mở miệng phản bác, vội vàng che miệng hắn lại nói, "Không được nói không!"

Môi Phượng loan giật giật, lại một chữ cũng nói không nên lời, sau cùng buông đầu xuống , bộ dáng tùy ý Bạch Tiểu Hoa lăn qua lăn lại.

Vỗ vỗ đầu của hắn, ý bảo hắn an tâm.

Thời gian kế tiếp, mọi người tập trung lực lượng toàn bộ đều đã đặt ở trên người Tiểu Bảo.

Thời gian kế tiếp, mọi người tập trung lực toàn bộ đều đã đặt ở trên người tiểu Bảo.

Thay da đổi thịt đúng là điều khó khăn nhất đối với Tu luyện giả nếu chịu không nổi loại thống khổ này như thế sẽ thất bại. Thay da đổi thịt không phải ai cũng có vận may có thể gặp phải, mà còn đụng phải, cả đời cũng chỉ có một lần cơ hội như vậy.

Cho nên, thể xác Tiểu Bảo phải chịu nhiều nguy hiểm như vậy.

Mặc dù được Bạch Tiểu Hoa là cao thủ Thiên giai hộ pháp bên cạnh nhưng tóm lại vẫn phải dựa vào lĩnh ngộ của chính mình để đột phá, nếu không, cho dù thành công, cũng không thể đạt tới trạng thái đỉnh phong.

Giờ phút này tiểu Bảo đang ở cảm giác nước sôi lửa bỏng.

Cảm giác thoải mái dần dần chuyển hoán thành đau đớn rét thấu xương, cái loại này giống như chính mình bị xé rách, thiếu chút nữa khiến thể xác hắn tan vỡ.

Tới cùng vẫn chỉ là một đứa trẻ năm tuổi, nếu không quan hệ huyết mạch, làm sao có thể chịu đựng được loại thống khổ này. ( Ari: Thương bé Bảo quá à :(( )

Thay da đổi thịt, tương đương là đem toàn bộ xương cốt của mình thay đổi toàn bộ, cảm thụ được cứng rắn giống như lột da chém xương làm người ta đau đớn.

"Mẹ..." Cậu giống như chịu không được.

Bạch Tiểu Hoa thấy con ngươi tiểu Bảo dần dần khép lại, hiểu rõ cậu không chịu nổi loại áp lực này mà từ từ lâm vào hôn mê, lập tức lòng nóng như lửa đốt, đem linh lực trong cơ thể toàn bộ cho chuyển qua.

Thân thể Tiểu Bảo dần dần ấm áp lên, ý thức cũng chậm chậm trở về.

"Tiểu Bảo, cố gắng chịu đựng! Nếu con không thể vượt qua cửa ải khó khăn lần này, như thế con không thể thực hiện lời hứa! Con không phải đã nói về sau muốn chiếu cố mẹ, bảo hộ mẹ, không cho bất luận kẻ nào thương tổn mẹ sao? Nếu như ngay cả điểm ấy cũng làm không được, như thế nào bảo hộ mẹ?"

Phượng Loan ở một bên xem kinh hồn bạt vía, tiểu Bảo trên người đột nhiên phát hiện dị trạng đã khiến hắn cảm thấy được bất khả tư nghị(Không thể tin nổi),không cần bất luận điều gì kích phát hay sử dụng đan dược gì cũng có thể tự tiến hành thay da đổi thịt. Quả thực chưa bao giờ thấy chuyện này. Tỷ lệ thất bại tuyệt đối lớn hơn thành công, một đứa trẻ mới năm tuổi, làm sao có thể chịu được thống khổ này.

Tiểu Bảo không chỉ chịu thống khổ này hơn nữa đã bắt đầu tiến hành xoay ngược lại, cư nhiên từng bước một lột xác.

Tuy nhiên trong lúc này không thể bỏ qua công lao của Bạch Tiểu Hoa, nhưng nghị lực của tiểu Bảo cùng tính dẻo dai đều là tốt nhất.

Quả nhiên, chờ đợi là đáng giá, cốc chủ cùng tiểu cốc chủ cư nhiên ưu tú như vậy!

Bỗng dưng thân thể tiểu Bảo giống như bắt đầu bành trướng, không hề báo động trước cư nhiên phịch một tiếng, đã xảy ra tiếng nổ lớn.

Khói thuốc súng dầy đặc, hình ảnh hỗn loạn không chịu nổi, thiên địa đều bị bùng nổ như một cái hố to.

"Tiểu Bảo!"

"Tiểu Bảo! Chết tiệt, không có việc gì đi!"

"Tiểu Bảo - - "

Một bàn tay từ từ duỗi ra, quét xuống bóng dáng nhỏ xinh từ trong hố bò ra, toàn thân trống trơn, y phục bị bùng nổ dập nát.

"Khụ khụ - - con, con ở trong này, mẹ!" Chết tiệt, cư nhiên nổ lớn, có lầm hay không a, bản thân may mắn không có chuyện gì, nếu không có thể bị bùng nổ cả người vỡ nát?

Bạch Tiểu Hoa lấy tốc độ Địa giai đến cả Sở Vân Hiên cũng không kịp xem cho rõ ràng.

Đem tiểu Bảo bế lên, trái phải kiểm tra thân thể cậu, cô phát hiện tiểu Bảo hoàn hảo không tổn hao gì, hơn nữa thành công đột phá, thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Nhưng là - -

"Mùi gì vậy? Như thế nào thối như vậy?" Bạch Tiểu Hoa khó chịu che cái mũi của mình, ánh mắt chuyển qua Tiểu Bảo trống trơn trên người, chỉ thấy lỗ chân lông liên tục không ngừng chảy ra dòng khí đen tuyền, đúng là những tạp chất tản ra mùi thúi.

"Xú tiểu tử, con đi tắm rửa cho lão nương!" Bạch Tiểu Hoa buông Tiểu Bảo ra, chán ghét dùng chân đá văng hắn ra.

Tiểu Bảo nghe thấy thế một phen thân thể của chính mình thiếu chút nữa bị lảo đảo, không cần Bạch Tiểu Hoa nhiều lời, điên cuồng hướng bên dòng suối chạy vội mà đi.

Trong phút chốc, thực lực Huyền giai hậu kỳ nhìn một cái không xót gì, khiến mọi người sắp té xỉu!

Năm tuổi- Huyền giai cao thủ?

Còn không để cho người ta sống rồi hả ? Cũng quá nghịch thiên thôi! Hoàn toàn là biến thái nha, mẹ con yêu nghiệt này thật khiến người ta ghen tị!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.