Phong Vân vội vàng ngăn Đường Song Nguyệt: "Tiểu thư làm gì vậy? Nếu bọn họ không tới kịp phải làm sao?" Đường Song Nguyệt khẳng định chắc nịch một câu: "Không phải vẫn còn em à? Nhanh lên, đừng để họ phát hiện."
Hồ này không sâu lắm, Đường Song Nguyệt từ từ lăn tảng đá xuống, sau đó buộc dải băng lên mắt rồi nàng cũng nín thở bơi xuống đáy hồ. Phong Vân dù cảm thấy bứt rứt nhưng vẫn làm theo yêu cầu của Đường Song Nguyệt. Đếm xong mười giây, Phong Vân hét lớn một tiếng khiến đám hạ nhân chú ý, nhanh chóng chạy tới. Nàng biết tính tiểu thư nhà mình như thế nào nhưng cũng không thể vì thế mà liều cả cái mạng nhỏ được. Khi đám người chạy đến nơi chỉ thấy Phong Vân vừa nhảy xuống hồ, Hạ Tử Phong cũng vừa hay xuất hiện.
Phong Vân lặn xuống cởi bỏ dây ở chân Đường Song Nguyệt. Nàng còn chưa cởi xong, bọn họ lại nghe thấy một tiếng 'ùm' khác. Hạ Tử Phong nhảy xuống hồ bắt đầu tìm kiếm, rất nhanh đã đưa Đường Song Nguyệt lên. Phong Vân cũng ngoi lên, khuôn mặt đầy vẻ ngờ vực nhìn hắn. Tên này với tiểu thư nhà nàng vốn không có tình cảm sao hôm nay lại nhiệt tình như vậy?
Khi Hạ Tử Phong đặt Đường Song Nguyệt lên bờ, hắn chợt phát hiện ra chân nàng bị buộc vào một tảng đá. Hắn nghĩ kẻ nào làm ra trò này quả thật độc ác. Đám người ồn ào một hồi, cuối cùng Đường Song Nguyệt được Hạ Tử Phong bế về phòng.
Vừa về phòng, hắn đắp liền mấy cái chăn lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-coc-bia-mot-bi-mat/2706132/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.