Ánh mắt nàng trơ trội, thân thể cứng đờ.Những người đó lại chẳng dám động đậy. Vẫn ở tư thế nhỏ bé đó đợi chờ lệnh từ nàng.
Cánh môi run rẩy, cắn chặt sắp ra máu, mấp máp trả lời:
“Đứng… đứng lên đi.”
Tiếng của những tà áo va vào nahu và tiếng ma sát giữa đầu gối đã tạo ra tiếng động khá lớn khi họ đứng dậy.
Khúc phu nhân cùng Khúc tướng quân mặc dù
“Hoàng Hậu, ta biết chắc chắn nàng sẽ trở về!”
Hắn mỉm cười, hành động vô cùng kiên nhẫn, vẫn dang hai tay ra đón nàng.
Ánh mắt cuồng xoay sâu hút của Cố Vị Dịch nhìn nàng, trầm giọng: “Hoàng Hậu, lại đây. Ta đã rất nhớ nàng.”
Nhìn bộ dạng tiều tụy đáng thương của hắn, bọng mắt vẫn đang xưng, hai con ngơi đang cố gắng chống đỡ mí mắt. Hình ảnh của vị Hoàng Đế kính trọng lúc này như một cái xác không hồn.
Nhưng hắn ta quá tinh xảo, gương mặt không tì vết cùng cáo khớp vô cùng tinh tế trên khuôn mặt.
Thân hình cao to của mấy của mấy tháng trước đã có chút hao gầy rồi.
Thái độ kiên nhẫn cùng ánh mắt như van nài đó vẫn đang nhìn nàng, buộc lòng phải thuận theo.
Những bước chân nhỏ bắt đầu di chuyển, sự chậm rãi của nàng đã làm Cố Vị Dịch như không còn kiên nhẫn. Khi Khúc Tiểu Đàn vừa chỉ mới bước hơn mười bước chân thì Cố Vị Dịch nhanh như gió đã chạy lại ôm chầm lấy nàng.
Cái ôm vô cùng da diết, hắn gửi tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-chut-tinh-yeu-danh-cho-han/2979591/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.