Trương Mỹ Kỳ...
Dịch Nhiên liên tục đọc thầm cái tên này trong lòng, anh cứ cảm giác hơi quen quen.
Anh cúi đầu nhìn nhóc chó dưới chân, lúc này nhóc chó cũng tò mò nhìn anh.
"Hồi nãy nhóc nói mình tên Trương Mỹ Kỳ?"
"Đúng rồi." Nhóc chó thè lưỡi, liếm mũi.
"Sao lại dùng cái tên này?" Chẳng phải thông thường chó nên có cùng họ với chủ của mình à?
Mỹ Mỹ nói cho anh biết: "Vì Trương Mỹ Kỳ là thần tượng của em, anh xem《Chuyện xưa của Mỹ Kỳ》chưa?"
Bảo sao Dịch Nhiên cứ thấy cái tên này quen quen, năm đó bà nội của anh từng tham gia diễn xuất trong một bộ phim bán tự truyện, người diễn vai Trương Mỹ Kỳ chính là Trương Hiểu Oánh.
"Em rất thích một câu thoại trong phim." Mỹ Mỹ kể cho Dịch Nhiên nghe: "Từ nay về sau, chó và thú hai chân đều có quyền theo đuổi tự do!"
Hình như trong bộ phim đó không nhắc đến câu thoại này.
Dịch Nhiên ngẫm lại một hồi: "Anh nhớ cuộc đối thoại gốc không nói như thế."
Mỹ Mỹ dửng dưng vẫy đuôi: "Dù sao cũng không khác ý này là bao."
Mục Đồng ở kế bên đang ngủ mê man mà cứ nghe thấy tiếng ai nói chuyện vang bên tai, thoạt đầu cậu tưởng chỉ là mơ, khi cơn buồn ngủ dần vơi bớt, giọng nói ngày càng rõ ràng.
Cậu chợt mở hai mắt, gương mặt Dịch Nhiên kề cận. Mục Đồng từ từ nhắm mắt lại, thầm niệm mấy lần trong lòng rồi mới mở mắt ra, cái người hồi nãy vẫn đang đứng trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-chut-ngot-ngao/3456948/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.