Cả bàn ăn 6 cặp mắt quay sang nhìn chằm chằm Quân Viễn. Đến cả hai đứa con nít còn ngạc nhiên, huống chi người lớn.
Mẹ Quân Viễn tò mò:
- C-Chỉ 3 ngày? Chứng tỏ là con đã để mắt đến cô nàng nào rồi đúng không?
Lúc này, chị gái sực nhớ, tay đập nhẹ xuống mặt bàn:
- A, có phải con bé thực tập sinh mới?
Quân Viễn giật mình nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh, đáp:
- Chị chỉ giỏi đoán bừa.
- Chị không đoán bừa. Là do trên mặt em viết rành rành ra đấy!
Nghe đến đây, cả nhà đều hứng khởi một cách lạ thường:
- Ôi, thế mà không kể gì cho bố mẹ nghe cả! Linh, con nói xem, cô bé đó là người như thế nào?
Nữ chủ tịch vô thức chạm đầu đũa lên môi để ngẫm nghĩ:
- Hmm... nói sao nhỉ... tuy là nhân viên mới nhưng con bé luôn hết mình, khá được việc. Có điều... kĩ năng mềm còn yếu và non dại, dễ bị lừa.
- Ây da, cuối tuần này dẫn con bé về cho bố mẹ thẩm định đi nào.
- Nếu là nhân viên mới thì chắc dễ thương lắm ha? Bảo sao lại lọt vào mắt xanh thằng Viễn.
Thẩm định gì chứ? Chẳng qua là cả nhà đang mong ngóng, chờ xem người vợ xui xẻo nào lại cưới phải ông chồng khó tính như Quân Viễn. Họ rõ ràng sợ chú ế đến già, không ai dám chăm sóc.
.
.
.
"Nhớ đó, nếu con cược 3 ngày sau có người yêu thì phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-chu-mot-em/3318409/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.