🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đôi chân Minh Tuệ chạy một mạch ra đến cánh cửa lớn của công ty. Cô không biết vì sao bản thân lại vô thức tới đây. Có lẽ trong thâm tâm, cô không muốn ở lại Sapphire thêm một giây, một phút nào nữa.



Đôi mắt của cô gái long lanh, ươn ướt. Không cần biết người đàn ông đó có phải là chú Viễn của mình hay không, cô vẫn ghét. Ghét cái kiểu ăn nói như đấm vào tai người khác. Ghét cái ánh nhìn sắc lạnh, tàn bạo đâm vào trái tim cô.



Lâm Minh Tuệ chỉ thích Đỗ Quân Viễn của ngày xưa, người mà luôn yêu thương, hòa nhã với tất cả mọi người. Cho dù có chuyện gì xảy ra, cô sẽ không thay đổi, sẽ luôn chọn một người dịu dàng để yêu.



...----------------...



Quân Viễn thay chiếc áo sơ mi rồi ngồi trong phòng làm việc xem qua mớ hồ sơ mà Minh Tuệ đưa lên. Tiếng giấy kêu sột soạt. Lâu lâu xuất hiện những khoảng lặng vì chú nhớ đến câu nói trong nhà kho.



"Chú quên em rồi!"



Làm gì có. Chú không quên Minh Tuệ. Chỉ là bây giờ con bé thay đổi nhiều quá. Ngày xưa quen gọi là Mun chứ không phải tên thật, bây giờ không nhận ra cô cũng là điều dễ hiểu. Chiều cao cô tăng mạnh, đứng tới cổ chú thì phải hơn một mét sáu chứ chẳng vừa. Mái tóc bù xù khi xưa đã trở nên bồng bềnh hơn.



Quân Viễn mím nhẹ môi tự trách bản thân, lúc nãy mạnh miệng kêu người ta cút đi. Những lời đó dùng để chửi mắng kẻ khác thì được. Nhưng làm sao có

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-chu-mot-em/3318101/chuong-12.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.