Sáng ngày 17/6/20xx
Là ngày mà tôi biết được điểm thi tuyển sinh vào 10 của mình, thật đáng tiếc vì tôi đã trượt trường chuyên, ngôi trường mà tôi hằng mơ ước, khi biết được số điểm đó tôi đã cảm thấy rất suy sụp, cảm thấy cả một sự u tối đang ở trước mặt tôi, nhưng tồi tệ hơn nữa là hôm đó tôi phải lên Sài Gòn để khám bệnh, tôi có một căn bệnh đáng ghét được di truyền từ ông nội tôi, là hen suyễn, nó khiến tôi mệt mỏi khi cơn bệnh tái phát, từ sau khi tôi dậy thì hơn ba năm tôi đã chẳng tái phát lại, tôi cứ nghĩ là đã hết rồi vì bác sĩ từng nói với tôi nếu sau dậy thì mà hết thì nó sẽ không tái bệnh lại nữa, nào ngờ nó lại quay lại cuộc đời của tôi thêm một lần nữa. Ngay trên chiếc xe trên đường di chuyển lên thành phố tôi đã khó kiềm được nước mắt với số điểm của mình, tôi quay đầu sang phía cửa sổ lẵng lặng dùng khăn giấy chấm từng giọt nước mắt mà chẳng để mẹ hay ngoại tôi biết.
Thật ra sau biết điểm tôi đã cảm thấy tuyệt vọng, nhưng bên cạnh nỗi tuyệt vọng đó tôi chẳng có lấy một lời an ủi từ ba mẹ, tôi chỉ toàn nghe những lời chỉ trích từ mẹ tôi nói đại loại như "Thấy mày chẳng cố gắng gì cả, đã nói là có mấy ngày thi thôi, lo ôn bài, cứ ở đó bấm điện thoại, bây giờ điểm nhỏ như vậy, nói không chừng cả trường XX cũng rớt luôn chứ đùa"
*XX là một tên trường ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-chieu/2655330/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.